Trên thực tế Sở Du Ninh biết khu rừng này, cũng biết cả ngọn núi lớn thì nguy hiểm nhất ở chỗ này, cho nên mới đào một cái hố ở chỗ này làm cho Triệu Tiêm Tiêm phẫn nộ, lấy việc Triệu Tiêm Tiêm chán ghét cô, thì cho dù cô nói là thối thì ả cũng sẽ nói là thơm.
Theo như chính lời của Triệu Tiêm Tiêm, mọi người bởi vì cô nên mới đi con đường này, nếu gặp nguy hiểm chắc chắn sẽ đem việc này tính ở trên đầu cô, cứ như vậy đối với cô là thật sự bất lợi, cho nên Sở Du Ninh cần thiết phải nghĩ ra biện pháp họa thủy đông dẫn.
Cô ở lối vào của rừng cây nói mấy câu quay lại như vậy không phải thật sự muốn quay lại để rút lui, nhưng chỉ cần vừa nói như vậy, Triệu Tiêm Tiêm sẽ lại phối hợp, cô không phải không nhắc nhở qua, mà là bọn họ chỉ đi theo con đường của riêng họ!
Nghe được những lời này của Sở Du Ninh Triệu Tiêm Tiêm cười nhạo một tiếng, cũng lười cả phản ứng ả trực tiếp bước đi đến về phía trong rừng.
Lâm Phong đúng lúc đi đến bên người Sở Du Ninh "Yên tâm đi, đối với em mà nói thì địa điểm này là nguy hiểm nhưng đối với chúng ta mà nói thì chưa chắc nguy hiểm, cho dù có nguy hiểm anh cũng sẽ bảo vệ em."
Lời này xem như an ủi sao? Còn không bằng hắn nói thẳng cô là yếu đuối còn tốt! Mặt Sở Du Ninh mang theo vẻ tươi cười xấu hổ, cuối cùng cô ngậm miệng lại dễ thương ngoan ngoãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-tieu-hon-dong/1083856/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.