Mục đích Sở Du Ninh vào núi chính là cái này, chỉ cần làm Lôi Dịch dính một chút......
Thế nhưng mà lần này vận khí của cô không được tốt lắm, mãi cho tới khi quay lại đội ngũ rồi mà vẫn chưa tìm được cây bồ công anh kia.
Thấy Sở Du Ninh đi phía sau theo Lôi Dịch trở về sắc mặt mọi người thay đổi rõ rệt, đặc biệt là Triệu Tiêm Tiêm và Lâm Phong. Vì sao Lôi Dịch lại đột nhiên rời đi? Là cố ý đi tìm Sở Du Ninh sao? Núi này lớn như vậy sao hắn biết cô đang ở đâu?
Ánh mắt Lục Dĩ Minh lóe lên, sau đó không chút dấu vết hỏi "Có cần nghỉ ngơi một lát không?"
"Không cần, chúng ta phải xuống núi trước khi trời tối!" Lôi Dịch trầm giọng nói, giống như cũng không có ý muốn giải thích.
Lâm Phong nhìn Sở Du Ninh, đôi mắt mang theo nguy hiểm nheo lại, cô là có ý gì đây? Nhìn trúng đội trưởng à?
Lâm Phong hiếm khi im lặng, tuy rằng gã đi phía sau Sở Du Ninh nhưng lại không nói một câu nào, như này lại dọa tới Sở Du Ninh, cô giống như một chú thỏ con bị kinh động luôn quay đầu lại nhìn, sợ hãi trong mắt càng ngày càng nhiều.
Bước chân Lôi Dịch hơi ngừng, im lặng một lúc lâu rồi mới gọi Lâm Phong qua một bên "Cô ấy nhát gan anh đừng dọa cô ấy, có người đoạt với anh hay không thì anh cũng không thể không kiên nhẫn một chút."
Một câu của Lôi Dịch đã biểu lộ rõ thái độ, ngay lập tức Lâm Phong lộ ra gương mặt tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-tieu-hon-dong/1083855/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.