Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
*********
Người của Mục gia đến rất nhanh, Mục Tâm nằm mơ cũng không nghĩ tới thằng nhóc ngu xuẩn nhà mình, lần này cư nhiên có thể đem Ngũ điện hạ Tiêu Tán hoàn toàn đánh dấu.
Quốc Vương chịu đựng phiền não cùng đau đớn gặp Mục Tâm trong thời kỳ xao động.
Nghe Mục Tâm nói Mục Liệu cùng Tiêu Tán lưỡng tình tương duyệt, ông khẽ nhíu mày: " Chuyện từ khi nào, sao ta lại không nghe Tiêu Tán nói."
" Bệ hạ không biết cũng bình thường, ta cũng không biết, nếu không phải đọc tin tức, hai đứa nhỏ này còn muốn gạt chúng ta đi."
" Là như vậy sao?" Quốc Vương nhìn về phía Tiêu Đỉnh ở một bên, " Quan hệ giữa ngươi và Tiêu Tán không tệ, ngươi có biết chuyện này không?"
Tiêu Đỉnh cười gật đầu: " Ngũ đệ thẹn thùng vẫn không biết mở miệng như thế nào."
" Thì ra là như vậy, nếu hai người bọn họ thích nhau, liền chọn một ngày, để cho bọn họ kết hôn, chuyện này Tiêu Đỉnh ngươi làm đi."
" Vâng, phụ hoàng."
Mục Tâm không nghĩ tới sự tình lại thuận lợi như vậy, lúc Tiêu Đỉnh tiễn ông rời đi, mở miệng nói: " Đa tạ Tam điện hạ, nhờ ngài hết cả."
Tiêu Đỉnh cười nhạt: " Mục gia chủ không cần nói lời cảm ơn, ta đây cũng là vì hoàng thất."
" Ta biết, ta biết, ngài cũng là lo toàn bộ đại cục." Tiêu Đỉnh không mở miệng, chỉ nhìn theo ông ta rời đi.
Chuyện của Tiêu Tán và Mục Liệu cứ như vậy định ra.
Thậm chí Tiêu Tán với tư cách đương sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-ga-the-cua-dai-su-tu-nguyen-soai/1027293/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.