Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
**************
Buổi sáng Tiêu Tán tỉnh lại, ỷ lại rụt vào lòng đối phương, theo bản năng đối với Alpha đã đánh dấu mình tràn ngập ỷ lại.
Từ từ mở mắt ra, giây tiếp theo: " Ah! Ngươi là ai! "
Tiếng thét chói tai khiến đối phương đột nhiên bị dọa tỉnh.
Mục Liệu nhìn tiểu Omega trước mắt dùng chăn bảo vệ mình, cũng giật mình: " Ngũ... Ngũ điện hạ?"
Tiêu Tán đá gã xuống: " Làm thế nào ngươi có thể ở đây?"
Hốc mắt đỏ hồng nhìn bốn phía, đây quả thật là phòng cảnh biển, hương liệu cháy hết là do cậu ta tự tay châm.
Nhưng vì sao người lại không phải Vương Nhất Bác?
Mục Liệu ngã ngồi trên mặt đất, vẻ mặt mê man, bởi vì chuyện lần trước, gã một mực ở nhà ngoan ngoãn, vừa được tự do gã liền muốn thả lỏng một chút, hẹn tiểu Omega trước kia ở chỗ này tính toán chơi đùa một chút, kết quả ai có thể nghĩ rằng gã vừa mở mắt, tiểu Omega kia lại biến thành Ngũ điện hạ!
" Ta không biết, ta không biết ta làm sao có thể ở đây, Ngũ điện hạ ngươi nghe ta giải thích, ta thật sự không biết, nếu ta biết là ngươi, cho ta một trăm lá gan ta cũng không dám làm như vậy!"
Dường như ý thức được gì đó, sắc mặt Tiêu Tán thoáng cái biến thành tái nhợt.
Vì dụ dỗ Vương Nhất Bác, cậu ta đã chuẩn bị tốt bị đánh dấu hoàn toàn, cho nên đêm qua căn bản cũng không có nửa điểm phản kháng, thế nhưng người đánh dấu lại không phải là Vương Nhất Bác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-ga-the-cua-dai-su-tu-nguyen-soai/1027292/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.