Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
***************
Bởi vì tựa như Tiêu Đỉnh tự mình nói, cho dù là gã thật sự có lòng phơi bày, nhưng từ những chứng cứ mà An Liệt Ninh nói cho gã, nghiễm nhiên cũng không toàn diện, nhưng tư liệu trong bài viết kia của Hắc thành lại hoàn chỉnh chỉnh tề.
" Ý của ngươi là Viện kiểm duyệt có người của bọn họ?"
" Vâng, bằng không vì sao lại rõ ràng nhất cử nhất động của ta như vậy."
Lúc Tiêu Đỉnh nói lời này, trong lòng nhịn không được nghĩ, Viện kiểm duyệt không chỉ có người của đối phương còn có người của Nhị hoàng huynh ngươi.
" Hiện tại Viện kiểm duyệt là chỗ của ngươi, điều tra cho kỹ một chút."
" Ta vừa mới tiếp nhận căn cơ không sâu, còn cần Nhị hoàng huynh giúp ta nhiều mới đúng, huống chi ta còn có rất nhiều thứ không hiểu."
" Ngươi sớm mở miệng, làm sao còn có chuyện phiền toái như vậy."
" Nói như vậy Nhị hoàng huynh là nguyện ý giúp ta?"
Tiêu Đỉnh nhất thời biểu hiện ra vui mừng.
Tiêu Khải rất là hưởng thụ.
Chờ Tiêu Khải đi rồi, Tiêu Đỉnh nhặt tờ giấy rải rác trên mặt đất lên nắm trong tay.
Đầu ngón tay bởi vì dùng sức nổi lên tái nhợt, tùy thị trưởng đứng bên cạnh gã nhìn thấy, rũ mắt nhìn mũi chân mình.
" Mấy ngày nay bên mẫu hậu thế nào rồi?"
" Vẫn giống như lúc trước, dùng Lam Bối mới có thể có chuyển biến tốt đẹp, tỉnh lại đau đầu lại phát tác, chỉ là..."
" Chỉ là cái gì?"
" Chỉ là thời gian ngủ không dài như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-ga-the-cua-dai-su-tu-nguyen-soai/1027284/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.