Chương trước
Chương sau
Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
**************
Buổi tối gió có chút lạnh, Tiêu Chiến hít mũi, nghiêng đầu nhìn về phía Vương Nhất Bác, vị Alpha che chở cho cậu có gương mặt xinh đẹp, tuy rằng có vẻ lạnh lùng cứng rắn, nhưng lại có một trái tim dịu dàng.
" Cám ơn."
" Cảm ơn cái gì? "
" Cảm ơn anh vẫn luôn che chở em, cám ơn gặp được anh đối tốt như vậy, cảm ơn anh đã cho em dũng khí phản kháng."
Vương Nhất Bác giơ tay đè đầu cậu lại, hôm nay Tiêu Chiến bởi vì tham dự yến hội, cho nên không đội mũ, tay hắn đặt trên đầu cậu, nhẹ nhàng xoa xoa: " Tôi đã nói sẽ che chở em, vẫn luôn là như vậy."
Không có hỏi quá khứ của Tiêu Chiến, cũng không nói đến việc hôm nay phát sinh.
Hai người trở lại xe, trở về nhà như không có gì xảy ra.
Thẳng đến khi cửa phòng đóng lại, Vương Nhất Bác từ phía sau ôm lấy người, tiếp theo tinh tế hôn xuống, Tiêu Chiến xoay người chủ động nghênh đón hắn.
Giờ khắc này, bọn họ rất cần cảm thụ sự tồn tại của nhau.
Xác định sự tồn tại của nhau.
Hai lễ phục được cắt may tỉ mỉ hiện tại vương vãi trên sàn gỗ, hai cánh mông bởi vì bị va chạm quá nhiều lần mà nổi lên màu hồng nhuận. Vương Nhất Bác nhịn không được đưa hai tay xoa nắn một vòng lại một vòng, trong cổ họng hắn phát ra âm thanh ư ử như dã thú thoã mãn.
" Nhất Bác... Vương Nhất Bác...a a "
" Tôi ở đây."
" Sâu quá... ưm... sẽ hỏng ư a "
" Tôi mở cửa, được không?"
" Hư.. cửa... gì? Ư..."
Lần này Vương Nhất Bác không trả lời, chỉ nghiêm túc mà đỉnh lộng, mỗi cái đều đâm thật sâu vào bên trong như muốn tìm tòi cái gì đó.
Tiêu Chiến thật sự không biết, cũng không phản kháng nổi. Cậu chỉ biết ôm ghì lấy tấm lưng to lớn của đối phương, lâu lâu vì không chịu đựng được sự công phá bên trong cơ thể mà để lại trên đó mấy vết cào.
Một lúc lâu sau, Tiêu Chiến bỗng dưng cảm thấy Vương Nhất Bác đâm thúc mỗi lúc một nhanh, đến khi hai mắt mờ hơi nước thì cảm giác được thứ kia của hắn đã xuyên tới một địa phương nào đó, độ sâu tưởng chừng như không tưởng.
"A... Nhất Bác... đi ra... hư ư.."
" Không được,..."
" Kỳ lạ quá... cảm giác... ư..."
Bụng dưới của Tiêu Chiến bởi vì quá trình đánh dấu hoàn toàn mà nhô lên rõ ràng, đau đớn cùng khoái cảm hoà lẫn làm đầu óc cậu trở nên mông lung không kiểm soát được.
Thời gian qua đi, Vương Nhất Bác rốt cuộc cũng chịu cử động, hắn dịu dàng hôn xuống thân thể của người bên dưới, vô cùng thoã mãn thở ra một hơi.
Hai người đã chính thức hoà làm một thể.
Ngày Thú đản sinh, truyền thông ngồi xổm bên ngoài hoàng cung sau khi Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến đến, liền kết thúc công việc về nhà, bởi vậy cũng không có phơi bày ra bất cứ chuyện gì trong bữa tiệc tối.
Huống chi scandal không vinh quang như vậy, Quốc Vương sau khi tỉnh táo lại, liền tự mình sai người phong tỏa tin tức.
Tiêu Khải cẩn thận tiến vào thư phòng: " Mẫu hậu đã ngủ, phụ hoàng ngài có khỏe không?"
" Đi xác nhận thái độ của Vương Nhất Bác, còn phải đi điều tra Tiêu Chiến làm sao biết những chuyện đó!"
Tiêu Khải đối với việc này trong lòng cũng thập phần không bình tĩnh, gã kỳ thật có chút nghĩ không ra, đêm nay Quốc Vương vì sao lại khác thường như vậy, vì sao lại ở trên bàn ăn, đưa ra lời nói như vậy, trong mắt gã hoàn toàn thất lễ, cho dù muốn đem Tiêu Tán gả qua, cũng không nên nói ra vào thời điểm này.
Ngoại trừ chuyện này, còn có chuyện Tô Chu tiết lộ hạ độc tiền Vương hậu, làm Nhị điện hạ của hoàng thất, đối với chuyện của Tô Chu và Quốc Vương gã cũng biết một chút.
Thậm chí đối với tiền Vương hậu Thích Huy cũng lưu lại ấn tượng, trong trí nhớ đó là một Omega phi thường yên tĩnh, mỗi lần nhìn thấy người đó luôn ôn nhu ngồi ở một bên, không tranh không cướp không náo loạn, cảm giác tồn tại cũng giống như Tiêu Chiến lúc trước, rất thấp rất thấp.
" Con đã biết." Đè nén nghi ngờ trong lòng, Tiêu Khải nhìn thoáng qua Quốc Vương đang cau mày, lấy tay ấn vào trán: " Nếu không có việc gì, con đi xuống trước."
" Đi đi."
Tô Chu được đưa về tẩm cung uống thuốc an thần, sau khi mê man, tẩm cung rộng lớn một lần nữa khôi phục yên tĩnh.
Tiêu Đỉnh đứng ở bên giường y, sau khi Tiêu Khải rời đi, gã vẫn đứng ở chỗ này, ánh mắt không thể nói là ôn nhu nhìn người nằm trên giường.
Tùy thị bưng khay đi tới: " Tam điện hạ, Lam Bối."
Tiêu Đỉnh xoay người, đưa tay cầm lấy Bối thạch trong suốt trong suốt tản ra lam quang trong đĩa, nhẹ nhàng đặt ở bên giường Tô Chu, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên: " Mẫu hậu, phụ hoàng hình như tiến vào kỳ xao động, chỉ là chính ông tựa hồ còn chưa chú ý tới, ngươi nói xem ta có nên nói cho ông hay không."
Giọng nói của gã là rất nhỏ, giống như một người nói chuyện.
Tùy thị cách đó không xa chỉ có thể nghe được một chút thanh âm, cho rằng cùng mình nói chuyện: " Tam điện hạ, ngài còn có cái gì phân phó sao?"
" Không có ngươi đi xuống đi, ta ở bồi mẫu hậu một chút."
" Được, ngài cũng phải chú ý thân thể nhiều hơn."
" Ta biết, cám ơn."
Đợi tùy thị rời đi, vẻ mặt Tiêu Đỉnh trở nên âm u, ánh mắt dừng lại trên Lam Bối, con ngươi đen lộ ra hưng phấn.
Trong lúc mê man Tô Chu vẫn bất an, lông mày nhíu chặt, trong không khí tản ra một cỗ hương vị làm cho người ta bất an, làm cho tiếng lòng y sợ hãi đồng thời bị ác mộng quấn thân.
Y luôn có thể mơ thấy Thích Huy đang nhìn y, cái gì cũng không nói cũng không làm, người đó cứ nhìn y như vậy, giống như lúc trước, khi người đó biết y cùng Quốc Vương có tư tình vẫn bình tĩnh nhìn y.
Phảng phất như bọn họ là rác rưởi, không đủ khiến cho người đó có chút dao động tâm tình, có đôi khi y thậm chí nghĩ, người đó có từng yêu Quốc Vương hay không.
Tại sao nhìn thấy người yêu cùng người khác ở bên nhau vẫn có thể bình tĩnh như vậy?
Biểu tình như vậy làm cho y sợ hãi.
Hoảng sợ, nhưng không có cách nào.
" Không cần, ta sai rồi, ta sai..."
Nghe thấy Tô Chu trong lúc mê man phát ra thanh âm, Tiêu Đỉnh cười rộ lên, giọng điệu ôn nhu nói với y.
" Mẫu hậu người lại nằm mơ sao, là lại mơ thấy tiền Vương hậu sao, không có việc gì, ngươi rất nhanh sẽ gặp được người đó thôi!"
Chuyện Quốc Vương vào ngày Thú đản sinh trong bữa tiệc đêm đó muốn gả Ngũ điện hạ cho Nguyên soái Vương Nhất Bác, không biết bị ai phơi bày ra ngoài.
Tin tức vừa ra, khu tin tức quang võng nhất thời lại náo nhiệt lên ——
[ Không phải như tôi nghĩ chứ, đề nghị này là nghiêm túc? ]
[ Tinh Hải đánh một trận Nguyên soái mất tích, sống chết không rõ, luyến tiếc đem Ngũ điện hạ gả qua lãng phí, đem Tứ điện hạ thoạt nhìn vô dụng gả qua thế thân. Hiện tại Nguyên soái đại nhân không có việc gì, lại chuẩn bị đem Ngũ điện hạ gả qua, hoàng thất làm cái gì vậy, vì sao phải làm chuyện như vậy, tôi hiện tại càng xem càng không hiểu? ]
[ Hoàng gia nếu nhàn rỗi không có việc gì làm, có thể nhanh chóng giải quyết chuyện Đại vương tử tham ô nhận hối lộ hay không đi, tất cả mọi người còn chờ, đừng tưởng rằng hiện tại không có ai nói liền tỏ vẻ tất cả mọi người đều quên! ]
[ Cái này cũng quá chán ghét, Nguyên soái cùng Tứ điện hạ tốt như vậy, nhét vào Ngũ điện hạ là chuyện gì xảy ra? ]
[ Còn không phải là bởi vì Tứ điện hạ không thể sinh, Ngũ điện hạ chính là Omega tôn quý nhất toàn Đế quốc, địa vị của cậu ta cùng Nguyên soái mới xứng đôi không phải sao? ]
[ Nguyên soái sẽ không đáp ứng, Ngũ điện hạ nếu thật sự gả qua, Tứ điện hạ ở đâu? ]
[ Tuy rằng tôi tin tưởng tình cảm của Nguyên soái đối với Tứ điện hạ, nhưng đừng quên AO, Nguyên soái thật sự có thể chống cự tin tức tố của Ngũ điện hạ sao? ]
[ Tại sao, tại sao, tại sao, tại sao không thể làm cho họ tiếp tục hạnh phúc, lại phá hủy nó! ]
[ Cảm giác hoàng thất thật sự không coi Tứ điện hạ ra gì, cảm giác cũng không giống như thân sinh, nói một câu không dễ nghe, Tứ điện hạ mới là huyết thống thuần khiết của hoàng thất. Ngũ điện hạ, hừ, có hứng thú có thể đi lột một chút lịch sử thượng vị của Vương hậu hiện tại, không biết những người nói Ngũ điện hạ tôn quý lấy mặt ở đâu ra, thật là rác rưởi gì sinh ra rác rưởi đó! ]
[ Phía trên thật ngoan độc a, cậu không sợ acc bay? ]
[ Bình thường đối với hoàng thất không có hảo cảm, cảm giác chán ghét đã đến tận xương tủy! ]
[ Tin tức như vậy, Nguyên soái cùng Tứ điện hạ sao không phản bác tin đồn, chỉ sợ là ngay cả bọn họ cũng không thay đổi được! ]
[ A a a, Nguyên soái gửi tin, mau đi xem! ]
......
Vương Nhất Bác: " Sẽ không có người nào khác."
[ wsl, sẽ không có người nào khác, Nguyên soái đại nhân nói sẽ không có người khác, chỉ có một mình Tứ điện hạ, tôi lại có thể tin tưởng tình yêu đích thực! ]
[ A a a a a a, tôi khóc đây, tâm tình tôi ổn định, a a a, quá kích động! ]
[ Có những lời này của Nguyên soái là đủ rồi, Tứ điện hạ không sợ, Nguyên soái sẽ che chở ngài! ]
[ Thật tốt quá quá quá tốt, chỉ cần Nguyên soái không đồng ý, liền không tồn tại Ngũ điện hạ Lục điện hạ gì đó! ]
[ Hôm nay Nguyên soái cũng là hai mét tám, quá đẹp trai! ]
[ Nguyên soái thật sự là Alpha duy nhất mà tôi từng gặp qua bảo vệ vợ yêu thương vợ nhất! ]
......
Tiêu Chiến không chú ý tới tin tức này, vẫn là 0520 nhắc nhở cậu: " Sư tử lớn lại phát tin, chủ nhân."
" Phát cái gì?" Tiêu Chiếb tưới nước linh thực trong viện, chống đỡ thân thể hỏi nó.
0520 ngẩng đầu lên dùng màn hình hiển thị hướng về phía cậu: " Hì hì, chủ nhân một hồi tự mình xem, 0520 không nói."
Nghe thấy lời này của nó, Tiêu Chiến nhịn không được cười rộ lên: " Rốt cuộc là cái gì, thần bí như vậy?"
" Tự mình xem, chính mình nhìn hiệu quả càng tốt hơn!"
Những lời này của 0520, triệt để gợi lên lòng hiếu kỳ của Tiêu Chiến, cất đồ đạc xong, trở lại phòng đăng nhập quang võng, lúc này đề tài này của Vương Nhất Bác đang treo ở vị trí no.1 của khu tin tức.
Sẽ không có người nào khác.
Sáu chữ đơn giản, lại tràn đầy kiên định, cho dù Tiêu Chiến hoàn toàn tín nhiệm hắn, giữa bọn họ sẽ không xuất hiện bất luận kẻ nào, nhưng câu nói này vẫn cho cậu cảm giác an toàn thật lớn.
Nhịn không được nhếch khóe môi lên.
Sử dụng tài khoản của mình, trả lời...
Tứ điện hạ: Được.
Một chữ ngắn gọn, đủ để biểu đạt tình cảm giữa hai người bọn họ, câu trả lời như vậy, không thể nghi ngờ lại khiến công chúng trên mạng xôn xao.
[ A a a a a a, lần này tôi thật sự chết, tôi thật sự đã chết, mẹ ơi, thật ngọt ngào! ]
[ Làm sao bây giờ, tôi hiện tại hưng phấn muốn đi chạy vòng tròn, Nguyên soái cùng Tứ điện hạ bọn họ, bọn họ sao có thể như vậy! ]
[ Thật hâm mộ a, không biết khi nào tôi mới có thể gặp được tình yêu đích thực, hu hu, Nguyên soái tính cách lạnh lùng vì Tứ điện hạ thật sự thay đổi rất nhiều! ]
[ Hai người bọn họ vừa nhìn đã biết là thật, tình cảm của bọn họ tôi đến bảo vệ, tuyệt đối không cho bất luận kẻ nào phá hư! ]
[ Tôi lại có thể, tôi thật sự lại có thể rồi, rõ ràng hai người này cộng lại cùng một chỗ, mới bảy chữ, nhưng tôi cũng đã não bổ được mẩu chuyện nhỏ ha ha ha! ]
[ Phía trên không cần não bổ, lớn mật viết ra, đưa bút cho đại lão! ]
Hết chap 111.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.