Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
*****************
Sau khi hình ảnh ba chiều của Tiêu Khải biến mất, Tiêu Chiến đưa bia cho Vương Nhất Bác, còn mình thì rót một ly nước cam vàng đã pha xong.
Ánh mắt Vương Nhất Bác dừng lại trên ly của cậu, trong mắt lộ ra một chút khó hiểu: " Không uống bia sao?"
Tiêu Chiến lắc đầu vẻ mặt tự nhiên nói: " Dù sao uống bia cũng không tốt. "
" Sao lại không tốt?" Vương Nhất Bác nghe giọng điệu hơi ủy khuất của cậu có chút muốn cười.
" Nếu cứ uống rượu, sẽ bị coi là sâu rượu phải không?"
" Em uống không nhiều, nhưng tửu lượng cũng không tốt, uống xong một chai, phỏng chừng một hồi lại là anh ôm em trở về phòng."
" Cũng không kém như vậy chứ? "
" Phải không? Quả nhiên uống rượu xong thì cái gì cũng không nhớ rõ. "
Tiêu Chiến: "..."
Bởi vì những lời này của hắn, cậu muốn giải thích lại hết lần này tới lần khác tìm không được lý do, bộ dáng đỏ mặt tức giận của tiểu Omega thật đáng yêu.
" Nếu thích, có thể uống ít hơn một chút, sẽ không cảm thấy em là người nghiện rượu, nhưng chỉ có thể uống ở nơi tôi nhìn thấy. "
Vị Alpha nào đó vừa rót rượu vừa dùng giọng điệu ôn nhu nói những lời như vậy, Tiêu Chiến thật sự vui vẻ nhu thuận gật gật đầu.
" Biết rồi, sẽ không uống ở nơi khác. "
" Ừm, ngoan."
Ăn cơm tối xong, Tiêu Chiến cầm khăn tắm dùng để ngâm ôn tuyền đi ra, cười nói với Vương Nhất Bác: " Em muốn đi ngâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-ga-the-cua-dai-su-tu-nguyen-soai/1027257/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.