🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Phải làm sao để anh tin tôi đây? Ra ngoài đi, tôi muốn gặp anh, tôi rất nhớ anh!”



Tôi nói đến khi mệt lả người, mí mắt nặng nề sắp sụp xuống, thì một luồng gió lạnh buốt từ đâu thổi tới, khiến đầu óc tôi thanh tỉnh. Một bóng người từ từ tách khỏi bức ảnh, trong nháy mắt Quân Nhật đã đứng trước mặt tôi, nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lẽo còn hơn cả luồng gió khi nãy.



“Quân Nhật! Đúng thật là anh rồi! Tôi rất nhớ…”



Tôi mừng rỡ đứng dậy, nhào người qua ôm hắn, nhưng cái chân đau làm tôi bước hụt, té ngã lăn quay ra sàn.



Quân Nhật nhíu mày nhìn tôi, khuôn mặt vẫn thờ ơ không cảm xúc:



“Nhớ tôi? Nhớ tôi tại sao lại nói dối tôi? Tại sao lại bỏ tôi đi tìm người đàn ông khác?”



Tôi nín lặng, cho dù là tôi không cố ý, cho dù là tôi bị lừa, nhưng sự thật Quân Nhật vẫn bị tổn thương, hắn không còn tin tưởng tuyệt đối vào tôi như trước nữa!



Mùi máu tanh tanh từ đâu xộc vào mũi, vết thương ở chân tôi đã nứt toác ra, máu chảy đầm đìa. Nhưng tôi chẳng bận tâm đến, vì trước mắt tôi còn đánh mất một thứ quan trọng hơn vết thương đó nhiều!



“Đừng bỏ tôi, Quân Nhật! Tôi đã liều cả cái mạng này để về bên anh mà!”



Quân Nhật càng nhíu mày chặt hơn, hắn lẩm bẩm:



“Nhõng nhẽo khóc lóc, thật đáng ghét!”



Miệng thì mắng nhưng tay hắn vẫn thuần thục bịt miệng vết thương lại cho tôi. Hắn giữ chặt tay một lúc, vết

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-quy-dung-bo-em-mot-minh/2732017/chuong-24.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.