Hắn thản nhiên đáp: 
“Cô ta tự nhận là hầu gái của tôi mà, để cô ta làm là đúng rồi! Đừng có lo, có tôi ở đây, cô ta không dám làm gì em đâu!” 
“Anh cho tôi đơn thuốc đi, tôi tự làm được rồi!” 
“Không! Để cô ta làm! Em đừng có cãi!” 
Tôi bức xúc quá, tại sao hắn lại thay đổi tính cách 180 độ như thế được?? 
“Tôi sẽ đuổi cô ta ra khỏi căn nhà này! Cô ta không được Tiêu Thần cưới hỏi đàng hoàng, không có danh phận gì trong nhà này cả!” 
Hơn nữa ả Lý Tâm này tính tình còn kiêu ngạo hạch sách, trong nhà này không ai ưa cô ta. Lẽ ra tôi nên sớm đuổi cô ta ra khỏi nhà này mới phải, giữ cô ta lại không khác gì nuôi ong tay áo, nuôi bên cạnh mình một kẻ tiểu tam cả. 
Nhưng Quân Nhật lại không đồng ý! 
“Tiểu Nguyệt, đừng hiểu lầm, tôi không thích cô ta. Tôi chỉ giữ cô ta lại, để có ích cho việc hồi phục trí nhớ thôi!” 
“Thật vô lý, cô ta làm sao giúp anh hồi phục trí nhớ được? Cô ta đâu phải thần y!” 
“Em mới là người vô lý! Cô ta sống cùng thời với tôi, biết chuyện năm xưa của tôi, đương nhiên sẽ giúp tôi được!” 
Nói đến đây hắn chui tuột vào trong bức ảnh, bỏ lại mình tôi ngơ ngác, thẫn thờ đứng đó. Từ bao giờ quan hệ của chúng tôi lại trở nên căng thẳng như thế này? 
Lý Tâm! Trong khoảng thời gian tôi vắng nhà, rốt cuộc cô ta đã tác động cái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-quy-dung-bo-em-mot-minh/2732016/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.