Tinh hạm thành Vũ đi vào vương thành, không dừng ở trạm hàng không, mà lái vào bến tàu trong nơi dừng chân.
Kiến trúc màu bạc lơ lửng giữa không trung, giống như phiên bản thu nhỏ của pháo đài thành chính. Đồ đằng màu sắc rực rỡ sáng rõ bắt mắt, chiếu rọi niềm kiêu ngạo độc hữu của thành Vũ.
Sau khi tinh hạm xuyên qua tầng khí quyển, Tần Ninh leo lên tầng hai boong tàu, quan sát tòa thành lịch sử lâu đời này.
Nếu hình dung thành Vũ như một người trẻ tuổi, tinh thần phấn chấn bồng bột, tràn ngập sức sống, vương thành lại như một ông lão, màu sắc u tối, có vẻ già nua nặng nề.
Trong ấn tượng của Tần Ninh, nơi chu tước đã từng sinh sống, hẳn phải là một tinh cầu đỏ lửa.
Không nghĩ đến, kiến trúc trong thành đa số là hai màu trắng đen, tạo hình đơn giản, không có bao nhiêu điểm hấp dẫn người. Ngược lại, nơi dừng chân ở ngoại thành, hoặc bạc trắng, hoặc vàng sáng, bắt mắt hơn nhiều.
Tinh hạm đi vào bến tàu, tắt động cơ.
Nóc bến tàu khép lại, ngọn đèn bên trong sáng lên. Mấy con cuồng điêu đợi trước lối ra, vẻ mặt nghiêm túc.
Theo một loạt tiếng ầm ĩ, cửa cabin mở ra.
Đầu tiên là quan an toàn Yến Lam dẫn đầu, sau đó là chim gõ kiến và hắc nhạn, cuối cùng là gần trăm con thiên nga. Sau khi rời hạm, tất cả chia làm hai nửa xếp hàng đứng hai bên, dáng người cao ngất, mắt nhìn thẳng tắp.
Bạch Hử ôm Tần Ninh đi ra, cuồng điêu lập tức tiến lên đón, cung kính hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-ninh-phan-dau/888035/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.