Bóng tối tựa như vô cùng vô tận.
Thiên nga màu bạch kim, hai cánh tràn đầy ánh bạc, trở thành nguồn sáng duy nhất chân núi.
“Nắm chặt!”
Trong quá trình rơi xuống, Bạch Hử cố gắng vùng thoát lực hút, di chuyển sang bên, sát lại vách núi nhô ra, chậm lại tốc độ. Không ngờ được, mỗi lần đều bị sức mạnh thần bí ngăn cách, thậm chí bắn ngược lại.
Mấy con thiên nga đã thử đủ phương pháp, đều kết thúc thất bại.
Tình hình này, cực kỳ giống như trên đảo hoang, ba con cuồng điêu gặp phải trong di tích nhạc trạc.
Tần Ninh được Bạch Hử ôm, trong người lại bắt đầu nóng lên. Cũng may không giống hai lần trước, nóng đến không khống chế nổi. Không cần ngoại lực giúp đỡ, bản thân cũng có thể ép xuống.
Vào sâu trong lòng núi, bóng tối càng đậm, lực hút càng thêm kinh khủng. Ngay cả Bạch Hử cũng không thể dễ dàng thoát ra, chỉ có thể dùng cánh ánh sáng che chở Tần Ninh, bị ép tiếp tục rơi xuống.
Bay qua một mảnh vách núi đen đặc, dường như có ánh sáng đỏ lấp lóe trong khe đá.
Tần Ninh mở to mắt nhìn, muốn nhìn lại, lại đã rơi xuống thêm hơn mười mét, căn bản không có cơ hội.
Rơi xuống khoảng một nghìn mét, lực hút yếu đi.
Sáu con thiên nga vỗ cánh, miễn cưỡng có thể ổn định thân thể, hết sức đến gần vách núi, giảm bớt tốc độ rơi.
“Nhìn bên kia.”
Mượn cơ hội này, Tần Ninh tập trung chú ý, tỉ mỉ quan sát vách núi, rốt cuộc phát hiện, ánh sáng đỏ không phải là ảo giác, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-ninh-phan-dau/888036/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.