“Cám ơn.” Hạ Nhược Tâm cười khẽ, thả con gái xuống dưới, cánh tay Tiểu Vũ Điểm tự động nắm lấy góc áo mẹ mình, bé ngẩng đầu nhìn bánh ngọt trong tay Hạ Nhược Tâm, còn liếm đôi môi nho nhỏ, bé muốn ăn.
Hạ Nhược Tâm đi tới cái bàn còn trống duy nhất, nhưng mà, khi cô vừa định ngồi xuống thì một cậu phục vụ lập tức đi tới, chắn trước mặt mẹ con cô, “Rất xin lỗi, vừa rồi chỗ này đã có người đặt sẵn rồi.”
Hắn cảm thấy rất có lỗi với Hạ Nhược Tâm và cô bé đáng yêu dưới chân Hạ Nhược Tâm, để một cô bé phải đứng thì rất là ác độc, nhưng mà hắn chỉ có thể thầm than vận may của mẹ con hai người không tốt, vốn dĩ hai người có thể ngồi bàn này, nhưng không khéo là hôm nay nó đã bị khách quen đặt trước.
Tiểu Vũ Điểm nhìn cái bàn kia, sau đó ngẩng đầu, nắm chặt góc áo Hạ Nhược Tâm.
“Không sao, chúng tôi ngồi chỗ nào cũng được.” Hạ Nhược Tâm dẫn con gái đi đến chân cầu thang, sau đó ôm Tiểu Vũ Điểm ngồi lên đùi mình, trong tay cầm cái bánh ngọt đó.
“Ăn đi, Tiểu Vũ Điểm.”
Cô đặt bánh ngọt ở trước mặt Tiểu Vũ Điểm, thật ra ở chỗ nào cũng được, hai người không để ý, mà ăn xong bánh ngọt thì lại phải trở lại bệnh viện, còn chỗ ngồi đó, có lẽ là một cặp tình nhân, và có lẽ, bọn họ còn cần chỗ đó hơn mẹ con cô.
“Mẹ ăn.” Tiểu Vũ Điểm đẩy tay Hạ Nhược Tâm, đẩy bánh ngọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240480/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.