Tiểu Vũ Điểm nhẹ nhàng gật đầu một cái, sau đó dựa đầu mình vào vai Hạ Nhược Tâm: " Mẹ, Tiểu Vũ Điểm muốn ăn bánh kem: "Giọng mềm nhũn lộ ra một chút bất lực, nếu như không phải có Hạ Nhược Tâm, có khả năng cả ngày cô bé sẽ không một câu, cô bé càng ngày càng gầy, cũng càng ngày càng không thích nói chuyện.
"Được, mẹ mua bánh kem cho Tiểu Vũ Điểm, hình như sắp tới sinh nhật Tiểu Vũ Điểm: "Ôm con gái chặt hơn một chút, cô đi về phía trước, trước mặt có một nhà hàng cực kỳ sang trọng, tuy cô không có tiền, thế nhưng hàng năm sinh nhật con gái cô đều sẽ đi mua bánh kem ở nơi này, bời vì, Tiểu Vũ Điểm cực thích ăn ở đây.
Mẹ, không đúng, Tiểu Vũ Điểm đếm đầu ngón tay, mẹ, sinh nhật Tiểu Vũ Điểm còn thật nhiều đầu ngón tay, nhíu lông mày nhỏ, trí nhớ của co bé rất tốt, bời vì, trước đây không lâu cô bé mới ăn bánh kem, mẹ nói là sinh nhật của cô bé, thế nhưng sinh nhật không phải mỗi một năm đều có một lần sao? Vì sao sinh nhật của cô bé đến nhanh như vậy?
"mẹ sinh nhật sớm cho con: "Cô nhẹ nhàng véo khuôn mặt nhỏ của Tiểu Vũ Điểm, thật sự là một nhóc tinh tường.
"Cảm ơn mẹ: " Hai tay Tiểu Vũ Điểm ôm chặt cổ Hạ Nhược Tâm, con mắt tròn cười cong cong.
Mở cửa nhà hàng kia, hôm nay gióng như rất nhiều người, cô tìm bốn phía một chút, chỉ có ở gần cửa sổ có một chỗ trống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240483/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.