Tiểu Vũ Điểm ngẩng đầu lên, đúng lúc nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của Sở Luật, bé ngồi trên đùi Hạ Nhược Tâm, nhìn chằm chằm Sở Luật, là bọn họ cướp bàn của mẹ con bé, để mẹ bé phải ngồi ở đây, mà bé, sẽ nhớ kỹ gương mặt người đàn ông đó.
Bé lại cúi đầu ăn bánh ngọt mà Hạ Nhược Tâm đút, sau đó, trên bàn kia, xuất hiện một cái bánh ngọt vô cùng lớn, Tiểu Vũ Điểm cũng chỉ nhìn thoáng qua, đối với bé mà nói, lớn hơn nữa cũng không bằng cái bánh ngọt nhỏ trong tay mẹ bé, còn nữa, lớn quá bé cũng ăn không hết, sẽ làm bụng nhỏ nổ mất.
Hai ly rượu vang được bưng lên bàn, Sở Luật đặt một ly vào trong tay Lý Mạn Ni, hai người giống như vợ chồng mới cưới, hưởng thụ không khí ngọt ngào khó có, nhưng mà, trên mặt người đàn ông đó vẫn không có biểu tình gì, thế nhưng hai mắt của anh đã ôn hoà hơn trước rất nhiều, thói quen nhiều năm làm cho anh có sự kiên nhẫn với Lý Mạn Ni nhiều hơn người khác, cũng săn sóc nhiều hơn người khác.
“Luật, cám ơn anh.” Lý Mạn Ni chớp mắt, giống như là muốn làm cho người ta nhìn thấy nước mắt chuyển động trong mắt cô, thể hiện rằng cô là một người phụ nữ dễ cảm động và dễ thoả mãn.
“Đồ ngốc, cám ơn cái gì, chúng ta là vợ chồng.” Tay anh đặt trên mặt cô, ngón tay với các vết chai nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt cô, đáy mắt là đau lòng và áy náy, gần đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240478/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.