"Tiểu Vũ Điểm, còn lạnh không?"
Cô nằm bên cạnh Tiểu Vũ Điểm, nhìn thân thể vẫn không nhúc nhích của con gái, đột nhiên cô cảm thấy tất cả như sụp đổ, ôm thật chặt lấy thân thể cô bé, tiếng khóc kìm nén không ngừng vang lên.
Con gái của cô lạnh, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Tại sao không thể sưởi ấm cho con bé, tại sao cô không thể gọi con bé dậy, tại sao, tại sao?
Lúc này, bác sĩ và những người thầy thuốc đứng ở cửa đã ướt đẫm mồ hôi, nhưng mà, cửa khóa cứng từ bên trong, mở thế nào cũng không ra.
"Là ai làm vậy, cửa trong phòng bệnh tại sao lại khóa?"
Vị bác sĩ hổn hển lớn tiếng nói, anh không ngừng vặn chìa khóa, nhưng mà, cánh cửa vẫn không động đậy.
Mà cửa càng mở không ra, mồ hôi trên đầu anh càng lạnh toát, nhìn ánh mắt của cô ấy, anh biết cô gái bên trong kia đã mất đi lý trí, có thể gây ra chuyện không tốt, hai mạng người có thể cũng sẽ không còn.
"Đến rồi, đến rồi, chìa khóa có rồi đây."
Người hộ sĩ trẻ tuổi chạy đến đỏ bừng mặt, cô vội vàng đem chìa khóa trong tay cho bác sĩ, bác sĩ bắt được chìa khoá, vội vàng mở cửa, anh dùng sức vặn lấy, sau đó dùng lực đẩy cửa ra.
Cửa vừa mở ra, đã nghe thấy tiếng khóc đau đớn của Hạ Nhược Tâm, còn có một thân thể trên giường bệnh, nhưng là đứa trẻ đang cử động.
Chứng kiến cảnh như vậy, lại nghe được tiếng khóc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240388/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.