Đến khi Sở Luật đi ra, không có ai thấy, lúc này anh mới thở ra từng hơi. Anh xòe tay ra, trong lòng bàn tay đã đầy mổ hôi. Như vậy thì tốt rồi, thật sự tốt, anh từng bước tiếp cận được hai người. Mặc kệ phải dùng ít nhiều thời gian, phải dùng ít nhiều tinh lực anh đều sẽ tiếp tục cố gắng. Chỉ cần có một bước tiến bộ cũng không uổng công anh phí nhiều tinh lực cùng thời gian.
Đỗ Tĩnh Đường Đường hết vắt chân trái lên chân phải, rồi lại chân phải lên chân trái. Anh đang không rõ.
“Anh, sao anh lại nghĩ ra một công việc lạ như vậy. Hơn nữa không phải trước nay anh đều ghét nhất quan hệ với bên truyền thông địa phương sao?”
“Nói nhiều.” Sở Luật trực tiếp nói một câu với Đỗ Tĩnh Đường.
Đỗ Tĩnh Đường sờ sờ cái mũi của mình, thật sự anh cũng cảm thấy mình đã nói nhiều.
Nhưng không thể không nói nhiều, ít nhất giữa hai người bọn họ còn có một cái miệng có thể nói chuyện, không thì cả hai cái nửa ngày cũng không nói ra một tiếng, như vậy bọn họ sẽ phải làm gì?
Mắt to mắt nhỏ nhìn nhau sao?
“Em đi an bài một chút đi.” Sở Luật đem bản kế hoạch ném cho Đỗ Tĩnh Đường.
“Sao lại để tự em an bài, giết gà sao phải dùng dao mổ trâu?”
Đỗ Tĩnh Đường lật qua bản kế hoạch, đơn giản như vậy, anh lại không phải không có việc, những việc này để người khác làm là được rồi.
Sở Luật ngẩng mặt lên, trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239499/chuong-775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.