Anh chỉ luyến tiếc các cô phải vất vả, Sở Luật anh kiếm nhiều tiền như vậy, anh đường đường là tổng giám đốc một tập đoàn lớn, nếu để người phụ nữ mình yêu, còn có thêm con gái của mình đi ngoài đường tìm việc thì còn mặt mũi nào nữa.
Hạ Nhược Tâm hơi sửng sốt một chút, Tiểu Vũ Điểm, môi cô khẽ giật lẩm bẩm tên con gái. Tiểu Vũ Điểm vẫn tò mò dựa vào mẹ đứng, một hồi nhìn mẹ rồi lại nhìn Sở Luật.
Lông mi thật dài thỉnh thoảng lóe, đôi mắt to trắng đen rõ ràng đặc biệt thiên chân vô tà.
Hạ Nhược Tâm nhẹ nhàng nắm tay Tiểu Vũ Điểm, không thể không nói một câu này của Sở Luật quả thật khiến cô dừng bước. Cô nhớ tới lúc trước khi mình làm việc khuân vác, Tiểu Vũ Điểm cũng ở hoàn cảnh đó lớn lên, bé luôn ngồi một mình an tĩnh nhìn bọn họ đi tới đi lui, đến khi cô có thể mang bé về nhà thì bé mới lộ vẻ tươi cười.
Thật sự Tiểu Vũ Điểm rất muốn có người chơi cùng, bé vẫn luôn rất cô đơn cho nên mới yêu búp bê của bé như vậy. Hiện tại búp bê vẫn được bé ôm trong ngực.
“Nhược Tâm.” Sở Luật nhẹ nhàng hít một hơi, mười ngón tay anh đang nắm lấy cánh tay của cô thi thoảng buông lỏng lại nắm chặt. Anh vẫn luôn nghĩ cách thuyết phục người phụ nữ này, cô thật cứng đầu, để thuyết phục được anh phải đau đầu rồi.
“Nhược Tâm! Em yên tâm, Sở thị không phải không có việc cho em. Em dẫu làm ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239500/chuong-774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.