Chu Thần vừa nói vừa kéo Đường Á Nam đi.
“Này, cậu...”
Đường Á Nam còn chưa kịp nói hết câu, cổ tay còn lại cũng bị nắm lấy.
Chu Thần đi được hai bước, cảm thấy có gì không đúng bèn xoay người lại, nhìn thấy Chu Hạo đang nắm cổ tay bên kia của Đường Á Nam.
Cậu ta lập tức khó chịu: “Anh làm gì đấy?”
“Câu này phải để anh hỏi em mới đúng.”
Chu Hạo bước lên hai bước, đứng sang phía bên kia của Đường Á Nam.
Chu Thần chau mày: “Chị ấy đến dạy thêm cho tôi chứ không phải đến tìm anh.”
“Mấy giờ cô ấy dạy em?”
Chu Thần ngẩn ra, tuy không hiểu tại sao anh trai hỏi câu này, nhưng lại vô thức trả lời: “Tám giờ.”
“Tới mấy giờ?”
“Mười một giờ.”
“Được.” Chu hạo gật đầu, liếc về phía đồng hồ treo tường: “Bây giờ là mấy giờ?”
Chu Thần cũng nhìn theo tầm mắt của Chu Hạo, thoáng cái vẻ mặt đanh ngay lại.
Từ trước đến nay Đường Á Nam đều đến trước giờ dạy, hôm nay cũng không ngoại lệ, còn mười phút nữa mới đến tám giờ, có nghĩa là vẫn chưa đến thời gian dạy thêm.
Chu Thần tức tối nhìn chằm chằm Chu Hạo.
Chu Hạo mặt không cảm xúc nhìn lại cậu ta.
Nửa phút trôi qua, cậu ta “Hừ” một tiếng, buông tay Đường Á Nam ra, một mình bước về phía thư phòng.
Chu Hạo dẫn Đường Á Nam về phòng mình, đóng cửa lại, Đường Á Nam không nhịn nổi mà bật cười.
Vừa rồi cô phải vất vả kiềm chế, nên lúc này cười chảy cả nước mắt: “Tớ bảo này, hai anh em cậu bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hoc-to-se-cho-cau/402438/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.