Cô bị ném mạnh nên hơi choáng váng chưa kịp hoàn hồn thì tiếp tục bị anh bóp mạnh vào cổ .
“ Hèn mọn đến mức này rồi sao hả ? ” .
“ Khụ….thả……khụ……ra ” cô nghẹn cổ mà phát ra từng chữ .
“ Cô có biết bộ dạng của cô rất đê tiện không hả ” .
“ Đê tiện , phải tôi vốn rất đê tiện một kẻ giết người đương nhiên phải đê tiện…..khụ khụ…….tiên sinh anh nói xem đúng không ” .
“ Đúng cô nói không hề sai ” anh gật đầu rồi từ từ thả chiếc cổ mảnh mai của cô ra .
“ Vì vậy phiền anh trả nó lại cho tôi ” .
Mặc kệ những lời cô nói anh đi đến chỗ cách cửa phòng bệnh khoá trái cửa lại sau đó đi đến chỗ cô cởi chiếc áo vest ra ném sang một bên lấy điện thoại trong túi ra gọi cho Dương Thừa Tuấn .
“ Chặn cô ta lại bất cứ ai cũng không được vào đây ” .
“ Vâng tôi biết rồi ạ ” .
Nói xong anh ném chiếc điện thoại sang một bên từ từ xắn tay áo lên .
“ Anh muốn làm gì ? ” cô sợ rồi lúc này cô thật sự sợ rồi .
Anh ta phát điên thật rồi cô sợ hãy run rẩy toàn thân anh ta bây giờ như con thú dữ có thể giết cô bất cứ lúc nào .
“ Muốn gì sao ? Bây giờ tôi sẻ cho cô biết ” .
Cô tính chạy khỏi đó nhưng vừa mới lật người thì đã bị anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-cung-dau-don/3058183/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.