Trân Trân vừa đi vừa khóc không biết đã đi trong bao lâu khi cô cố lấy lại bình tĩnh thì đã thấy tới dãy hành lang của phòng bệnh . Cô lập tức gọi điện cho một người .
“ Ba , ba ơi ” cô khóc nấc lên trong điện thoại .
“ Trân Trân con làm sao vậy ? ” .
“ Con không sao ” cô vẫn khóc nhưng không biết nên nói gì .
“ Vậy sao con lại khóc , mau nói cho ba biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì ” .
Cô lấy tay lâu đi hai hàng nước mắt hít một hơi lấy lại bình tĩnh tiếp tục nói .
“ Ba giúp con điều tra một người ” .
“ Được là ai con mau nói đi ” .
“ Tuyết Vy là Tuyết Vy ba giúp con điều tra mọi thông tin về cô ấy ” .
“ Được bà sẽ cho người điều tra ” .
“ Cảm ơn ba ” .
“ Được rồi giờ thì nói cho ba biết ai làm con gái ba khóc , là cô Tuyết Vy này sao ” .
“ Không phải con chỉ là đau lòng cho cô ấy , cô ấy là người bị hại ” .
“ Ồ hoá ra là vậy , được rồi con yên tâm ba sẽ điều tra rõ giúp con ” .
“ Được ạ ” .
“ Được rồi nghỉ ngơi đi , nếu mệt mỏi hãy trở về đây cả nhà luôn chờ con ” .
“ Con biết rồi ạ , ba nhớ chăm sóc tốt cho mẹ ” .
“ Ừm ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-cung-dau-don/3058182/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.