Người đàn ông vốn đang nhắm mắt tựa lưng vào ghế , nhưng liền bật dậy tay cầm hộp diêm từ từ đi lại phía cô nhìn cô một lát đưa tay nâng cằm cô lên không nhịn mà cười .
“ Vì sao không nói ? ” .
“ Tôi……tôi tới rồi ” .
Anh không thèm quan tâm mà đi đến chiếc bàn ăn phía trước châm lửa lên đốt nến . Sau đó đi đến ngồi xuống chiếc ghế gần nhất .
“ Sợ tôi đến mức đó à ? ” .
“ Tiên sinh tôi đã đến rồi , phiền anh có thể trả đồ cho tôi được chưa ” .
“ Được tôi sẻ trả nó cho cô . Nhưng…….. ” .
“ Tiên sinh anh nói đi ” .
“ Tôi phải xem tiểu thư đây có làm tôi hài lòng không ” .
“ Anh muốn gì ? ” cô nheo đôi mắt nhìn anh .
“ Từ từ rồi cô sẻ biết , nếu cô làm tôi hài lòng tôi nhất định mang nó trả lại cho cô ” .
Nói xong anh đứng dạy cầm chai rượu rót ra hai ly , anh cầm một ly đưa tới trước mặt cô .
“ Tiên sinh xin lỗi anh nhưng tôi không thể uống ” .
“ Sao ? ” .
“ Tôi không uống được ” .
“ Cầm lấy , uống đi ” .
“ Tiên sinh tôi thật sự không thể uống ” .
“ Tôi không muốn lặp lại ” anh vốn vẫn đang cười dè bĩu cô nhưng lúc này đối diện với cô nụ cười ấy tắt liệm đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-cung-dau-don/3058179/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.