Ông Mạnh đang ngồi xem tivi. Lưng ngả vào sopha, hai tay khuỳnh rộng gác trên thành nệm, chân nọ gác lên chân kia, trên bàn là mấy lon bia đã khui nắp và đĩa lạc luộc ăn dở vương vãi vỏ xung quanh, màn hình đang chiếu bản tin thời sự, mắt ông nhắm lim dim thư thái mà nghe, có vẻ đây đang là những giây phút thảnh thơi của ông.
Bỗng Thảo từ ngoài cửa xông vào nhà, mặt bốc giận đùng đùng, phăm phăm đến thẳng chỗ ông Mạnh.
-Ông… ông trả lời tôi ngay! – Cô phẫn uất nói như gào lên.
Ông Mạnh hơi sựng lại, xong lập tức ông lấy lại bình thản, nhướng mắt nhìn Thảo từ đầu đến chân.
-Cái gì thế?
-Tại sao ông đánh nó? – Thảo căm phẫn hỏi.
-Đánh ai? – Ông Mạnh nhíu mày.
-Thằng Phú. Sao ông cho người đánh nó? Ông còn giả vờ nữa à!
Ông Mạnh à nhẹ một tiếng, rồi giọng buông thõng.
-Anh không biết.
-Chuyện này chỉ có ông làm. Thằng Phú mới chỉ học lớp mười hai, nó còn học sinh mà. Tôi với nó thì có chuyện gì! Mà ông còn ghen! Hả!
Ông Thảo liếc điệu bộ Thảo đang mặt giận đỏ tía ria. Ông quay nhìn vào ti vi, giọng lạnh te.
-Đã bảo là không biết. Không biết là không biết.
Thảo đùng đùng đi ra chỗ kệ ti vi, đứng ngay trước màn hình, chắn không cho ông xem, tay chống nạnh tức tối.
-Ông còn không nhận hả. Ông không nhận tôi cũng biết là ông!
Ông Mạnh ngỡ ngàng nhìn Thảo rồi cúi mặt tủm tỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bang-roi-do-anh/1972446/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.