🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Thảo, hôm nay là ngày về em không nhớ à?” – giọng ông Mạnh nhẹ nhàng trong điện thoại.



“À, tôi quên mất!” Thảo buột miệng.



“Quên… hay thật, nhưng không sao. Lần đầu anh bỏ qua, nhưng khi về thì phải bù thêm cho anh một ngày đấy”



“… … Vâng”



“Tuần tới về nhé?”



“Ôi không được! Tôi không đăng ký nghỉ vào ngày đó!”



“Đăng ký nghỉ cơ à, vậy đã đăng ký rồi sao em không nhớ?”



“Ôi tôi cũng chẳng biết tại sao nữa”



“Vậy là ngày nghỉ em vẫn đi làm mà người ta không nhắc?”



“Ơ… vâng”



“Vậy lần sau tới trước ngày nghỉ anh nhắc em nhé, khỏi quên”



“Ơ, không, không cần”



“Anh chỉ nhắc em thôi mà”



“Không cần, tôi nhớ!”



“Thật không? Em vẫn nhớ đang có anh mong em từng ngày đấy chứ”



“Thôi, tắt máy đây, đừng có gọi cho tôi nữa, hãy nhớ sự thỏa thuận giữa chúng ta!”



“Còn em, cũng hãy nhớ sự thỏa thuận giữa chúng ta”



Tút dài… Cô vứt điện thoại ra giường, nằm thẳng đơ. Ôi, nỗi khiếp sợ của đời cô.



Hai tuần trôi qua cuốn vèo một cái, Phúc và Phan làm cho cô quên tiệt chuyện ở quê. Đã thế cha Thông lại lờ tịt cái vụ cô vẫn đi làm vào ngày đã đăng ký nghỉ. Đúng là ở đâu cũng bị giăng lưới. Bi đát hơn, Phan hôm nay còn làm mặt lạnh với cô chứ. Chỉ vì mỗi cái chuyện… cô vẫn ngoan ngoãn phục vụ Phúc.



Cô đang làm thế vì ai chứ? Vì mơ ước của anh. Cái công ty ấy lớn như

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bang-roi-do-anh/1972371/chuong-85.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tan Băng Rồi Đó Anh
Chương 85: Một cổ... Ba tròng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.