Phúc buông đũa rồi đứng dậy đi lên phòng, bỏ lại đằng sau cái nhìn lo lắng của cha mẹ. Mấy hôm nay anh lại thành hiện tượng lạ trong gia đình. Không đi chơi, không gặp gỡ bạn bè, không nói chuyện với bố mẹ. Chỉ có đi làm từ sáng đến tối, về nhà ăn xong là chui về phòng đóng kín cửa. Nhất là còn vì một chuyện.
“Cô gái đòi gặp con ở công ty đó là ai?” Mấy hôm trước mẹ anh đã hỏi. Việc Thảo ở xuất hiện công ty đã đến tai mẹ anh, kết thúc trò giấu giếm của mấy thằng bạn suốt mấy tháng trời.
“Con bé đó trông có vẻ hoàn cảnh. Đừng có nói nó là bạn của con chứ” Mẹ anh tỏ ý không hài lòng.
“Đó là người con muốn cưới” Anh không ngại ngần tuyên bố luôn. Dẫu biết bà nghe rồi sẽ đâm lo nghĩ.
“Nhưng con trai mẹ không được diễm phúc thế đâu, cô ấy có người yêu rồi”. Anh làm mẹ đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.
“Nhưng sao nó lại đến tìm con như thế” Bà không bỏ qua.
Đến đây thì anh không trả lời. Rồi anh dặn mấy thằng bạn không được tiết lộ ra trong câu chuyện này có thằng nào tên là Phan.
Và bây giờ thì anh chỉ biết nhớ em! Phúc điên cuồng trong nhung nhớ. Đã mấy ngày không được gặp Thảo, sự chịu đựng của anh sắp vượt quá giới hạn rồi. Anh muốn hét to lên “Nhớ em lắm rồi! Thảo ơi!”.
Không thể chịu đựng được, anh đã bám theo cô. Anh chỉ cần ngắm cô trên phố, trên con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bang-roi-do-anh/1972370/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.