“Đại nhân và phu nhân đi thong thả, lần sau lại đến nhé.”
Nhìn thân ảnh ba người đi trong ánh chiều tà, dần dần rời xa. Chưởng quầy tiệm sách cầm lòng không đậu mà mỉm cười, “Đúng là tuấn nam mỹ nữ, còn có một đứa nhỏ trắng trẻo mập mạp, thoạt nhìn thật là cảnh đẹp ý vui.”
Chỉ là…… Trong lòng ông ta thoáng qua một tia nghi hoặc: Yến cô nương cùng Trình đại nhân hình như có chút khoảng cách, thoạt nhìn có vẻ xa lạ, mà cái này cũng có chút ảnh hưởng đến cảnh đẹp trước mắt.
Nhưng ông ta nghĩ nghĩ rồi lắc đầu: Cũng phải, hiện tại đang ở trên phố xá đông người, hai người lại mới tân hôn, hẳn là cũng không muốn quá thân mật, đỡ khiến người khác đàm tiếu, giễu cợt.
Đúng rồi, nhất định là như thế này. Nghĩ đến đây, chưởng quầy lại lưu luyến không rời nhìn bóng dáng ba người kia, sau đó mới đi vào tiệm sách.
***
“Binh thư quý giá như thế mà lại không có người hỏi đến, những thứ bán tốt lại là chút thơ từ ca phú.” Trình Mục Du nhìn chồng binh thư cũ nát trong tay, lắc đầu cảm thán.
“Trọng văn khinh võ cho nên mới khó có danh tướng, khi đánh nhau với người Liêu, không bao giờ chúng ta thắng được.” Yến Nương đáp lời.
“Cho nên phu nhân mua đám binh thư này là để Tấn Nhi mưa dầm thấm đất, không cần trọng văn khinh võ sao?”
“Mưa dầm thấm đất, tiểu tử này có thể học được một ít, đại nhân, không…… Quan nhân không phải cũng cảm thấy Tấn Nhi quá mức nhu thuận, hy vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427901/quyen-17-chuong-580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.