“Vị cô nương kia chính là thiếp thị Trình đại nhân mới nạp đúng không? Thoạt nhìn đúng là mi thanh mục tú, trắng trẻo mảnh mai. Trách không được Trình đại nhân lại cưới một tú nương vào cửa sau nhiều năm để tang vợ.”
“Cô nương này cũng thật có chút tài năng, không chỉ gả cho Trình đại nhân mà còn dỗ dành Trình tiểu công tử đến ngoan ngoãn. Ngươi xem bộ dáng thân mật của hai người đi, nếu không biết còn tưởng bọn họ là mẫu tử ruột thịt đó.”
“Ngươi hâm mộ hả? Đừng quên, ngươi đã có cháu rồi đó, sao, muốn hồng hạnh xuất tường, tìm một hậu sinh trẻ tuổi chắc?”
“Đừng nói bừa, cho dù ta có muốn nhưng Trình đại nhân cũng không chịu đâu……”
Mấy bà tử đang mua đồ ăn vừa nhìn Yến Nương nắm tay Tấn Nhi đi phía trước, vừa hi hi ha ha trêu ghẹo lẫn nhau, thẳng đến khi hai người đi vào một tiệm sách thì các nàng mới chuyển lực chú ý sang một người bán hàng rong, tập trung hỏa lực mà cò kè mặc cả với tên kia.
“U, đây không phải Yến cô nương cùng Trình phủ tiểu công tử sao? Hôm nay sao hai người lại tới tiệm sách của ta thế? Có phải tiên sinh ở thư viện lại muốn công tử mua sách không? Ta đoán xem nào, là thơ từ hay Tứ thư? Nếu không thì là 《 ấu học quỳnh lâm 》?”
Trưởng quầy của tiệm sách rất là nhiệt tình, vừa nắm một nắm hạt dẻ rang đường nhét vào trong tay Tấn Nhi vừa cúi đầu dò hỏi hắn.
“Đều không phải, hôm nay ta mang Tấn Nhi đến chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427900/quyen-17-chuong-579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.