Xe bò “Kẽo kẹt kẽo kẹt” đi trên còn đường bùn lầy, đứa nhỏ thả chân ngồi trên xe bò, hai chân đong đưa.
“Gia gia, gia gia, con đường này sao lại có tên là Kẹp Mã Doanh?” Đứa nhỏ vừa mới nhận biết chữ, phàm là thấy cái gì thì sẽ đọc ra.
Lão đầu nhi gãi gãi đầu, “Cái này ta cũng không biết, chỉ nghe người ta nói, Kẹp Mã Doanh này trước sau đã sinh được hai vị hoàng đế, chính là nơi địa linh nhân kiệt. Thuận nhi, ngươi mau hít nhiều mấy hơi, tương lai không chừng có thể làm vinh quang cho nhà chúng ta đó?”
Hài nhi nghe lời, nhanh chóng hít hít mấy hơi thật sâu, sau đó lại chỉ vào một tòa nhà lớn bên đường hỏi: “Gia gia, tòa nhà này sao lại lớn hơn những nhà khác vậy? Lại còn có hành lang, thật là tráng lệ.”
Lão đầu nhi lại bị hỏi thì nhìn cánh cửa lớn đỏ thẫm kia nghĩ một lúc lâu, nhưng vẫn lắc đầu, “Một tòa nhà lớn thế này lại không có biển hiệu, không biết ai ở bên trong, thật kỳ lạ.”
Nhưng phía dưới chân tường chợt mang theo tiếng cười kèm ho khan khiến ông cháu hai người hoảng sợ. Họ dừng xe bò lại, nhìn về phía âm thanh kia, lại thấy một lão đầu nhi tầm 70 đang ngồi xổm ở góc tường, trong tay còn cầm một cái bánh bao đã gặm được một nửa.
Lão nhân kia có vóc dáng nhỏ, hơn nữa ông ta lại đang ngồi xổm dưới bóng râm của bức tường nên vừa rồi bọn họ mới không nhìn thấy.
Hài nhi đi qua hỏi, “Lão gia gia, ngài cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427859/quyen-16-chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.