Tưởng Tích Tích bưng một chén thuốc mới sắc tốt đi vào trong phòng của Trình Mục Du, vừa định đẩy cửa đi vào thì đã nghe thấy tiếng Trình Đức Hiên truyền ra, thanh âm đè rất thấp, nhưng vẫn bị Tưởng Tích Tích nghe hết vào trong tai.
“Mục Du, không phải ta cố ý gạt ngươi, mà là bởi vì khi ngươi về thì Thục Viện đã không còn nữa, việc này nếu nói ra thì trừ bỏ làm người có tâm nắm được điểm yếu thì cũng không có ý nghĩa gì khác, vì thế ta và Thu Trì tính toán rồi quyết định không nói chuyện của hai người bọn họ cho ngươi. Kỳ thật Hà Tư kia còn trộm gặp Thục Viện vài lần sau khi Tấn Nhi được sinh ra, hơn nữa sau khi Thục Viện chết thì hắn còn đến phủ nháo với ta vài lần, nói là chúng ta đối đãi với nàng không tốt, mới khiến nàng buồn bực mà chết, người này, ai, không nói đến thì hơn.” Trình Đức Hiên thở dài thật mạnh, “Mục Du, ngươi đã biết việc này thì từ đây không cần lui tới nhiều với Đoạn gia, dù sao cũng là Thục Viện làm việc xin lỗi ngươi, Đoạn Biết Hành kia cũng giúp nữ nhi gạt người, đừng nói là ngươi, kể cả ta cũng oán khí khó tiêu, không bỏ qua được chuyện này.”
Nghe thấy lời này trong lòng Tưởng Tích Tích chợt lạnh, nàng gắt gao cắn môi, cưỡng bách chính mình không phát ra âm thanh, nghiêm túc nghe Trình Mục Du đáp lời thế nào.
“Phụ thân lo lắng nhiều rồi, hiện giờ ta đã suy nghĩ cẩn thận, ta cũng thiếu Thục Viện rất nhiều. Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427713/quyen-12-chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.