Thi thể của Hà Tư được người của Khai Phong Phủ lôi đi, bởi vì liên quan đến cấm quân trong thành nên Lưu Tự Đường cũng tự mình lại đây. Lúc hắn nhìn thấy Hà Tư thì lập tức đỏ mắt, Tưởng Tích Tích ở bên cạnh khuyên mãi hắn mới thoáng bình ổn cảm xúc, theo bọn nha dịch của Khai Phong Phủ đi ra ngoài.
Thấy thi thể đã bị lôi đi, người đứng xem náo nhiệt cũng dần dần tản đi, chỉ có lão bản và tiểu nhị của khách điếm nhìn gian nhà trống không mà âm thầm than thở.
Yến Nương thấy Tưởng Tích Tích đứng ở cửa khách điếm suy nghĩ thì liền kéo nàng về Phong Nhạc Lâu, để cảm xúc của nàng bĩnh tĩnh lại thì mới hỏi, “Tưởng cô nương nhận ra vị Hà đại nhân đã chết kia sao?”
Tưởng Tích Tích luôn luôn kính trọng Yến Nương, hơn nữa nàng vốn không giỏi giữ kín tâm sự trong lòng vì thế liền đem việc của Thục Viện và Hà Tư nói ra, đương nhiên nàng cũng không quên đem lời mình đối chất với Hà Tư ra kể, cuối cùng, nàng thật sâu thở dài, “Yến cô nương, những lời này ngươi ngàn vạn không cần nói cho đại nhân, bởi vì ta là lén lút tìm Hà Tư, đại nhân cũng không hề biết, nhưng ……” Nàng lắc đầu, “Lòng ta luôn có nghi vấn, Hà Tư kia tuy rằng đối với ta cùng đại nhân lạnh nhạt, nhưng trải qua vài lần tiếp xúc, ta lại cảm thấy hắn là người ngay thẳng, sẽ không nói dối. Lưu đại nhân cũng từng nói cho ta Hà Tư là người cương trực công chính, phẩm hạnh chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427714/quyen-12-chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.