Hoa nhị phu nhân ở phía sau nàng cười thê lương: “Trước khi tiên đế qua đời có một đoạn thời gian Trình Đức Hiên thường xuyên ra vào Tấn Vương phủ, mọi người chỉ nói là Tấn Vương phi thân thể không tốt, cho nên mới thỉnh thoảng để thái y nhập phủ chẩn trị, ai cũng không nghĩ nhiều. Nhưng một đêm kia tiên đế đi về cõi tiên, ta lại ở trong hoàng cung gặp được Trình Đức Hiên. Khi đó ta còn cùng Tấn Vương giao hảo, biết hắn cùng ngày hôm đó vào cung, liền đợi ở nơi chúng ta thường xuyên hẹn hò chờ hắn. Nhưng chờ mãi không thấy hắn xuất hiện, ta tâm phiền ý loạn liền khoác áo đi vào trong việc, xuyên qua kẹt cửa hướng ra phía ngoài mà nhìn. Ta còn nhớ rõ, ngày đó Biện Lương đổ tuyết thật lớn, tuyết trắng phản chiếu tường hồng và ngói vàng lưu ly, đẹp đến thâm trầm. Nhưng trong một mảnh thiên địa này ta thấy được Trình Đức Hiên, trên người ông ta không có đồ che tuyết, cứ thế chỉ một mình cô độc đi trong màn tuyết trắng mênh mang, khuôn mặt nghiêm túc. Ta rất kỳ quái, lúc ấy hậu cung cũng không có phi tần sinh bệnh, hắn đường đường là viện phán của ngự y viện, vì sao lại xuất hiện trong cung lúc đó, hơn nữa bên người còn không có nội thị làm bạn. Nhưng lúc ấy một lòng của ta đều ở trên người Tấn Vương, cũng không nghĩ quá nhiều đến chuyện đó. Thẳng đến hôm say tin tức tiên đế qua đời truyền đến lòng ta mới có thêm nghi vấn, chẳng lẽ ngày đó Trình Đức Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427712/quyen-12-chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.