Trong đầu Hà Tư trống rỗng, hắm thậm chí hoài nghi vừa rồi mình nghe lầm. Tiên đế? Sao lại liên quan đến tiên đế rồi? Hơn nữa hai nữ nhân này giống như từ trước đã quen nhau là sao? Nhưng các nàng tuổi tác hơn kém nhiều như thế, một người lại ở trong cung cấm, một người ở ngoài.
Nhưng hắn còn chưa kịp nghĩ nhiều thì phía sau lại truyền đến mNhưng mà còn không có dung hắn đem này đó điểm đáng ngờ suy nghĩ cẩn thận, phía sau lại đột nhiên thổi lên một cơn gió mạnh, sau đó Hoa nhị phu nhân vốn đang nằm trên đất đã không thấy đâu. Hắn quay đầu lại, nhìn đến nữ nhân trẻ tuổi kia cũng không thấy bóng dáng đâu, chỉ có chỗ tường viện xẹt qua một cái bóng trắng.
Hà Tư đuổi theo, ngoài viện không có người nào, hắn chạy đến bên dưới nhưng ở ngự đạo cũng càng không có người, vì thế hắn thất tha thất thểu hướng cửa cung mà chạy, mê hương độc còn chưa giải nên chỉ một con đường nhỏ đó mà hắn chạy mất một chén trà nhỏ. Thẳng đến khi gặp được Lưu Tự Đường mang theo một đội cấm quân đi tới, hắn mới chạy đến, thở hổn hển như trâu, “Mau, Hoa nhị phu nhân đã ra khỏi cung, bị người…… Bị người bắt đi.”
***
Phía tây của Vạn thọ Sơn có một khe núi, nơi này tứ phía đều là núi cao, hai bên là vách núi đá, ngẩng đầu chỉ thấy núi cao trùng điệp, không đường không đèn. Ngẫu nhiên có chim bay xẹt qua, nhưng chúng cũng không dừng lại, sợ bên dưới hoang vắng nhiễm ướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427711/quyen-12-chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.