“Đệ không tra xét.” Hắn nói.
“Cái gì?”
“Kiến càng hám thụ nói gì dễ, nhưng đạo lý này đệ vẫn hiểu được.” (Kiến càng hám thụ: Không biết tự lượng sức mình).
“Mục Du, ngươi thật sự suy nghĩ cẩn thận chưa?”
“Có nghĩ kỹ cũng không phải đều giống nhau sao? Vương Kế Huân đã bị đưa tới Biện Lương, thị phi đúng sai, đều có người thay hắn dọn dẹp, còn tới phiên đệ làm chủ sao? Chuyện này tới đây đã không còn nằm trong phạm vi đệ có thể quản rồi.”
Trình Thu Trì thở nhẹ một hơi, phảng phất chưa bao giờ cảm thấy nhẹ nhàng như thế, “Phụ thân còn sợ ngươi không nghĩ rõ đạo lý đó, nên mới kêu ta tới khuyên ngươi. Hiện tại thoạt nhìn, ngươi cũng không quá cố chấp như lời phụ thân,” hắn vỗ vỗ vai Trình Mục Du, “Phụ thân đối với ngươi ký thác kỳ vọng cao, ngàn vạn lần không cần bởi vì khí phách nhất thời mà cô phụ khổ tâm của phụ thân.”
“Đệ biết, đại ca, thời gian không còn sớm, huynh đi nghỉ sớm đi, ngài mai còn phải về Biện Lương.”
“Ngươi không về với ta sao? Thanh minh cũng sắp tới rồi, Tấn Nhi cũng cần trở về tế bái nương hắn chứ?”
“Trong tay đệ còn mấy vụ án chưa xong, qua mấy ngày nữa đệ sẽ mang theo Tích Tích cùng Tấn Nhi trở về.”
Cửa phòng “Kẽo kẹt” một tiếng bị đẩy ra, Trình Thu Trì mặt mang tươi cười từ bên trong đi ra, thấy hắn đã đi xa, Tưởng Tích Tích mới từ đằng sau cây cột ló ra, nhìn thân ảnh cô tịch trong phòng thì vẫn không nhịn được đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427602/quyen-9-chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.