“Hô”.
Một trận gió lạnh lẽo từ sau lưng thổi tới, Trình Thu Trì cảm giác lông tóc trên cổ đều nổi lên, trong đầu không nghĩ được gì, nhanh chân chạy đến bên ngoài viện.
Chạy vội chạy vội, hắn phát hiện chính mình lạc đường, hậu viện của Tân An phủ không tính là lớn, nhưng đây là lần đầu tiên hắn tới đây, còn chưa rõ bố trí, hơn nữa nửa đêm sương mù dày đặc, một mảnh trắng xóa khiến hắn càng khó để nhìn đường.
Bầu trời thưa thớt những ngôi sao, Trình Thu Trì run run ngẩng đầu, phát hiện thiên địa bị chia làm hai phần, một tối đen như mực, một trắng bệch như giấy, mà hắn thì chính là một điểm đen trên tờ giấy kia, vĩnh viễn không thoát khỏi trói buộc của nó.
Trong nháy mắt, hắn cảm thấy mình như đang ở trong mộng, không khí ướt át, lạnh lẽo này không có tí sinh khí nào, chẳng lẽ không phải cảnh tượng thường xuất hiện trong mộng của hắn sao?
Là mộng đi? Hắn hướng phía trước vươn một bàn tay, muốn dùng đầu ngón tay để phân biệt đây là thật hay hư ảo. nhưng lúc này lại có hồng quang lóe lên cách đó không xa, đánh vỡ sương mù dày nặng vây quanh.
Trong lòng Trình Thu Trì vui vẻ, vội chạy tới chỗ đó. Nơi đó ở ngay phía trước, hắn ở phía sau, không gần không xa, trước sau cách nhau khoảng mười thước.
“Uy, từ từ.”
Kêu ra mấy chữ này, hắn nhẹ nhàng thở ra, mới vừa rồi ngực hắn như bị một tảng đá lớn lấp kín, hơi thở đều bị áp chế xuống, không phát ra được nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427603/quyen-9-chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.