Vương Kế Huân bị đè ở trên mặt đất lúc này run run thân hình mập mạp, cười sâu kín, tiếng cười càng lúc càng lớn, nước mắt cũng chảy ra vì cười, “Khai Phong Phủ, tốt, Khai Phong phủ doãn luôn luôn xử án nghiêm minh, ta tin tưởng, hắn sẽ cho ta một cái công đạo.”
Lưu Tự Đường cúi người nhìn hắn, ánh mắt trong suốt, “Ngươi không cần đắc ý quá sớm, ta đã để họ hàng xa của Hàn gia tới nhận dạng thi thể, nếu quả thật do ngươi làm thì có chạy đến chân trời góc biển đều trốn không thoát đâu.” Nói xong, hắn đứng lên, hành lễ với Trình Mục Du, “Trình đại nhân, người ta sẽ mang đi.”
Trình Mục Du không nói gì, nhìn thấy tùy tùng của Lưu Tự Đường đem Vương Kế Huân áp đến cạnh cửa thì mới hoàn toàn tỉnh ra, ngẩng đầu lên nói, “Vương Kế Huân không thể đi, ít nhất hiện tại không thể.”
“Trình huynh, đây là chỉ thị của Hoàng Thượng.” Lưu Tự Đường quay đầu lại, nhẹ giọng nhắc nhở hắn.
Trình Mục Du sải bước đi lên trước, “Ta biết, nhưng sở dĩ không thể giao hắn cho phủ Khai Phong vì ngoài án của Hàn gia, Vương Kế Huân còn phạm vào một vụ án khác ở Tân An, nhất định phải điều tra rõ rồi mới có thể mang hắn đi.”
Tưởng Tích Tích bừng tỉnh đại ngộ, nhanh chóng đi lê trước, “Hắn ăn thịt người, chúng ta có chứng cứ, đây là ghi chép của Hoa Cô.” Nàng vừa nói vừa đem cuốn sổ kia đưa cho Lưu Tự Đường.
Lưu Tự Đường vừa lật xem vừa lộ vẻ mặt vui mừng, nhưng ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427601/quyen-9-chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.