Hoa Cô đi xuyên qua Tê Phượng Lâu treo đầy đèn lồng đỏ, mỉm cười chào hỏi mỗi người. Hai bên sương phòng đều là hình ảnh tấp nập, nam nữ hoan ái, oanh ca yến ngữ, ở trong tai bà ta giống như tiếng nhạc mỹ diệu nhất thế gian.
“Cô cô, mấy ngày không khai trương, đàn ông già trẻ của Tân An thành này đều thành con sâu thèm, ngài xem, hôm nay bọn họ đều đến chỗ chúng ta rồi.” Một tiểu nha hoàn ở bên thấy trên mặt Hoa Cô là một mảnh sáng lạn sau cơn mưa thì vội tìm cơ hội nịnh hót.
Hoa Cô nhếch miệng, “Trình Mục Du kia luôn nhìn ta không vừa mắt, trăm phương nghìn kế muốn trừ bỏ cây đinh trong mắt là ta. Còn may ta không trúng kế của hắn.”
“Cô cô, ý ngài là mấy việc lạ những ngày này đều là do Tân An phủ làm ra sao?”
Hoa Cô hừ lạnh một tiếng, “Quân tử báo thù mười năm không muộn, nhưng ta sẽ không để hắn chờ 10 năm đâu. Ngươi cứ chống mắt mà xem, không quá mấy ngày, bên trên sẽ có tin tức tốt rót xuống.”
“Nhưng đám Tiểu Giản đã đi đâu? Mấy người sống sờ sờm nói không thấy là không thấy, nô tỳ thấy rất quái lạ.”
Hoa Cô trừng mắt liếc nàng ta một cái, nha hoàn kia ngậm miệng, không dám nói nhiều nữa, vô cùng cung kính đi theo phía sau bà ta.
“Được rồi, mấy ngày nay ta cũng mệt mỏi, ngươi mang theo vài người tiếp tục tuần tra, ta về hậu viện nghỉ trước.” Hoa Cô ngáp một cái, phất tay với tiểu nha hoàn kia rồi chậm rì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427587/quyen-9-chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.