“Không trở về?”
“Không, cả hai người…… Chưa ai về, khả năng có chuyện gì khiến bọn họ chậm trễ, hay chờ chút?”
“Đẫ ra ngoài mấy canh giờ rồi, không về tức là đã chết bên ngoài rồi.”
“Vậy ta lại phái người đi một chuyến.”
“Hiện tại không chỉ cần giết người, còn phải tra ra là ai không cho chúng ta giết người, một chút tài mọn này của ngươi sợ là không đủ dùng.”
“Vậy …… Nên làm như thế nào?”
“Gọi hắn đến đây, vinh cùng vinh, nhục cùng nhục, việc này hắn không thể không giúp.”
***
Nghe xong Tưởng Tích Tích tường thuật, ánh mắt Trình Mục Du dừng trên danh sách thật lâu, lúc này mới nhìn hai người bọn họ, “Ý hai người là phía sau Hoa Cô còn có chỗ dựa, mà người kia chính là hung thủ vụ án Hàn gia chín năm trước sao?”
Lưu Tự Đường gật đầu, “Trình huynh, tất cả mới chỉ là giả thuyết, chưa có chứng cứ nhưng giả thuyết này lại có chỗ hợp lý. Hoa Cô chính miệng nói hàng mã giết người chỉ là lời đồn, ta nghĩ đây không phải lời nói khùng điên. Bà ta đã nhận định trong lòng là hàng mã sẽ không giết người, cho nên mới buột miệng thốt ra.”
“Ta tin tưởng,” Trình Mục Du ngữ khí kiên định nói, “Từ lúc bắt đầu ta đã cảm thấy việc này có khả nghi. Ngươi nghĩ xem, người cả nước không dám đốt vàng mã nhưng Hoa Cô cố tình lại không sợ. Chẳng lẽ chỉ là bởi vì bà ta có đảm lược sao? Đương nhiên không phải, bà ta vẫn luôn biết hàng mã giết người là giả, cho nên mới không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427588/quyen-9-chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.