Cố Diệu Dương vui vẻ, cầm cái cốc về phòng.
Lâm Duật Ngôn nghe được tiếng đóng cửa mới lộ hai con mắt ra, vốn định tắt tivi đi ngủ, nhưng phim còn một đoạn ngắn, cậu muốn xem hết, lại sợ Cố Diệu Dương đột nhiên đi ra cười nhạo cậu, đành phải một bên che đầu, một bên đề phòng, cho đến khi bài hát kết thúc vang lên.
Phim vẫn rất hay.
Nhưng quần lót… đúng là hơi rộng quá.
Trong lòng Lâm Duật Ngôn ghen tị, nhưng ngẫm lại mình mới mười bảy tuổi, vẫn có không gian trưởng thành. Lại tràn đầy hy vọng với cuộc sống.
Cậu mở điện thoại, lật bản ghi nhớ vừa chỉnh sửa tối qua, bản ghi nhớ không có tên, trên đó ghi lại chuyện đã xảy ra trong mấy ngày nay.
Thật ra thay đổi cái nhìn về một người, thông qua một hai chuyện là đủ rồi, mặc dù cậu vẫn cứ không hiểu, tại sao Cố Diệu Dương luôn trêu mình đùa giỡn, nhưng ít ra biết được, hắn cũng không phải là một tên lưu manh đầu đường chơi bời lêu lổng, không học vấn không nghề nghiệp.
Hắn biết vẽ, xem hiểu phim gốc không có phụ đề phiên dịch, sống một mình, vệ sinh trong nhà lại giữ rất sạch. Chắc là đi làm tại quán bar, bởi vì bản lĩnh lợi hại, cho nên hỗ trợ duy trì trật tự nhân viên làm việc ở chợ đen? Lúc trêu cậu sẽ cười, lúc không muốn nói chuyện, trong con ngươi thâm trầm, không có một chút ánh sáng.
Trong lòng hắn giấu chuyện, cũng không muốn nói cho bất kỳ ai.
Lâm Duật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tu-dieu-ngon/2250361/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.