Đó là lần đầu tiên cậu ăn thịt người, ban đầu thì hoàn toàn tan vỡ, gào thét muốn tự sát, rồi uống cạn máu tươi của thiếu niên, sau đấy thì chuyện gì đã xảy ra…
Cơn đói được thỏa mãn rồi, Tiếu Thanh tỉnh táo lại. Tỉnh táo, đồng nghĩa với việc lần nữa quý trọng mạng sống của mình, đồng nghĩa với việc tiến thêm một bước đấu tranh phản kháng.
Trong lòng cậu rất rõ, cậu là người có lỗi, nhưng không hề sai đến mức phải bị thiếu niên đối xử như thế này. Năm 8 tuổi ấy, người chủ động đi đến chỗ của cha là thiếu niên, khi đó cậu nhỏ như vậy, nên không thể biết rõ chân tướng, không thể phân rõ đúng sai, có nhát gan, cũng là điều dễ hiểu. Là cha chủ trương ra cái thí nghiệm vô nhân tính đó, tất thảy những căn nguyên của tội nghiệt này, đều xuất phát từ chính gia tộc. Như vậy hắn dựa vào cái gì, dựa vào cái gì mà xem mình từ một người vô tội, thành một kẻ phải gánh chịu đòn trả thù này??
Cậu trước hết tỉnh táo phân tích ngọn nguồn cho thiếu niên, mà thiếu niên lại không có bất kỳ phản ứng nào, sau mấy tiếng, lại đi lấy một khối thịt cho cậu. Cậu bắt đầu gào thét, giãy dụa, sau đó thiếu niên dùng mạng nhện kéo đến một căn phòng còn tối hơn, khóa cửa lại, rồi rời đi. Tiếu Thanh căn bản không biết điện thoại của mình bị lạc ở chỗ nào, cậu hoàn toàn không có cách để liên lạc với người bên ngoài.
Cũng không biết qua bao lâu, là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thuc/3236053/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.