Cây nụy đao này riêng cán đã dài một thước năm tấc. Thông thường các võ sĩ của đảo Phù Tang đều cầm đao bằng cả hai tay. Đao pháp của họ khác hẳn với Trung Thổ, so với kiếm pháp lại càng khác xa. 
Trong tay A Cát giờ đã có nụy đao, khác nào người thợ rèn cầm bút mà đập sắt, chàng thư sinh lấy búa mà viết chữ. Có cũng chẳng bằng không có còn tốt hơn. 
Nhưng chàng vẫn đón lấy cây đao. Dường như chàng đã bị mất hết cả năng lực phán đoán, không còn phán đoán được hành động như vậy có bình thường hay không nữa. Trong thoáng chốc tay chàng chạm vào cán đao thì ánh kiếm như chớp lòe đã xé toạc không gian bay tới. Thanh kiếm dài ba thước bảy tấc đã đâm vào không môn (khoảng thân thể không được che chở bảo vệ trong khi giao đấu - ND),cây nụy đao dài tám thước hết cách thi triển! Kiếm quang vừa lóe đã đến yết hầu A Cát. A Cát rung bàn tay một cái, "cách" một tiếng vang lên, cây nụy đao gãy thành hai đoạn. 
Từ chỗ vừa bị đá ném trúng khi nãy gãy thành hai đoạn. 
Đá ném trúng giữa thân đao. Mũi đao dài hơn ba thước rơi xuống. Vẫn còn mũi đao dài ba thước đột ngột vọt lên. 
Mũi kiếm của Cừu Nhị tiên sinh như con rắn độc đâm tới chỉ còn cách yết hầu A Cát chưa đầy ba tấc, nhát kiếm này đâm ra vốn tuyệt đối chuẩn xác và chí mạng thực sự. 
Nhỗ đao, ra tay... mỗi một động tác, lão đã tính toán rất chuẩn xác rồi... Có điều lão lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thieu-gia-dich-kiem/1367561/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.