Bạch Mộc tuy tuy vẫn nắm chặt đốc kiếm nhưng mồ hôi trên trán đã rơi xuống như mưa. Lão Chủ Lớn lạnh nhạt bảo: 
- Ta đã sớm bảo mà, ngoài cửa làm gì có bè bạn của các người, nhiều nhất thì cũng chỉ có vài tên lệ quỷ đến thu hồn lấy mạng các người mà thôi! 
Tay nắm đốc kiếm của Bạch Mộc nổi hằn những sợi gân xanh trên mu bàn tay như rắn quấn, bỗng lão bảo: 
- Hay! Hay lắm! 
Giọng của lão đã khàn đặc: 
- Không ngờ "lấy răng trả răng, lấy máu trả máu" cuối cùng cũng tới! 
Phía ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng cười khẩy ngắn. 
- Ngươi sai rồi! 
Bạch Mộc bảo: 
- Người tới phải chăng là Mao Đại tiên sinh? 
Tiếng người ngoài cửa bảo: 
- Lần này ngươi đúng rồi! 
Bạch Mộc cười nhạt bảo: 
- Giỏi, công phu giỏi lắm! Lấy con làm em, đánh con cho bác quả không hổ là chân truyền dòng chính nhà Mộ Dung ở Giang Nam! 
Vừa nói đến mấy chữ "nhà Mộ Dung ở Giang Nam", bên ngoài cửa đã vang lên tiếng gầm giận dữ như của thú rừng. 
ánh kiếm ở ngoài cửa nhoáng lên, Bạch Mộc đã phi thân mà ra, ánh kiếm như mây trôi nước chảy che khắp toàn thân. 
Trúc Diệp Thanh không dám ra theo, đến nhúc nhích cũng không dám, cũng không nhìn thấy người ngoài cửa chỉ nghe "keng" một tiếng rồi một làn ánh sáng lạnh bay vào cắm phập trên tường nhìn kỹ là một đầu kiếm nhọn. 
Tiếp đó lại nghe "Keng! Keng! Keng!" ba tiếng, rồi ba đoạn kiếm bay vào đều cắm cả trên tường. 
Sau đó Bạch Mộc lử thử 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thieu-gia-dich-kiem/1367560/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.