Ngân chúc thu quang lãnh hoạ bình, khánh la tiểu phiến phốc lưu huỳnh.
Thiên giai dạ sắc lượng như thuỷ, toạ khán Khiên Ngưu Chức Nữ tinh.
Thu tịch - Đỗ mục.
- --------
Thời niên thiếu của chúng ta, như những con đom đóm bay ngang, phù du, thoáng qua.
Ta tìm không được mảnh ngây thơ kia,
Cũng không thể trao chàng hạnh phúc đó.
- -------
Bụi cỏ đầu thu, ánh sáng lập loè, một nữ hài cầm quạt hương bồ đập đập vào bụi cỏ, la hét vui vẻ nhìn đom đóm tuôn ra chạy trốn khắp nơi.
Nam hài cười xem, không nói.
Một lúc sau khi nữ hài đi vào, nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng.
“Thu Thiên, chúng ta về nhà thôi.”
“Lúc này? Không muốn~ chơi thêm chốc lát nữa nha! Tô Dịch Chánh, đến đây, chúng ta cùng chơi.”
Ánh mắt nam hài ôn nhu sủng ái, bị nữ hài kéo vào vườn hoa.
- ------
Tuổi còn nhỏ, Thu Thiên bị đưa vào cung cấm, chỉ vì sinh kế của cả nhà.
Cứ như vậy, nàng và thiếu niên dịu dàng Tô Dịch Chánh, bị chia cắt hai nơi, không thể liên lạc.
Sinh hoạt trong cung cấm buồn tẻ bần cùng mà bi ai, hầu hạ vương tử hoàng phi, nơi nơi đều phải cẩn thận, chỉ cần mắc một lỗi nhỏ cũng có thể đầu rơi máu chảy.
Quyền lực tối cao liền có thể coi mạng người như cỏ rác.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, nữ hài năm nào đã trưởng thành, thanh thanh thuý thuý, mềm mại tinh tế.
Hôm nay, đại thọ Hoàng Đế, đại xá ba ngày, cả nước chúc mừng, vừa lúc khoa cử yết bảng, song hỉ.
Trong kinh thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-the-ban-sinh/1152553/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.