Hồng Nương tú*
(*Bà mai mai mối, một nhân vật trong Tây Sương Ký)
Một Hồng Nương đang nhẹ nhàng linh hoạt, khua khắn vung tay, nhè nhẹ rút một sợi tơ hồng, tay chân nhanh nhẹn, hệt như một tú nương giỏi giang, se chỉ luồng kim, định nhân duyên.
Bấm tay tính toán, đôi này không duyên, đôi kia không phận, với nàng tất cả cũng chỉ là người lạ, không đau không khổ.
Thần tiên không nước mắt, yêu nghiệt lại vô tình.
- ---
“Thu cô nương lại lười à? Nhân gian thì có gì đẹp? Lại khiến cho lòng nàng tràn đầy nhớ mong?”
Phía sau là nam tử trẻ tuổi nghịch ngợm ngữ khí bất cần.
“Ta chỉ là muốn nhìn xem, xem trước kia ta có bộ dáng gì. Nguyệt lão đại nhân, vì sao ông trời lại làm ta mất đi ký ức kiếp trước?”
Nam tử mặc thanh y nghiêng đầu vứt cho nàng ánh mắt mị nhãn, buồn phiền nói “Nàng là người duy nhất mất đi trí nhớ sao? Ít ra nàng còn nhớ được họ của mình, ta thì cái gì cũng không nhớ được. Đừng lãng phí thời gian nữa, mau kéo tơ hồng đi! Trong một canh giờ nàng biết có bao nhiêu mối nhân duyên cần được nối hay không?!”
Nguyện Lão vung tay áo dài, phất tay rời đi.
Thu cô nương ở phía sau hắn làm cái mặt quỷ, “Muốn kéo tơ hồng là kéo được sao, nếu không thuận tay là có chuyện xảy ra đó, hừ!”
Nàng đưa tay kéo lấy sợ tơ hồng, lông mi khẽ rung rung “Tô Dịch Chánh? Nghe rất quen thuộc...”
Thần sắc nàng lộ ra vẻ ranh mãnh, viết qua loa tờ giấy để lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-the-ban-sinh/1152554/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.