- Tiểu tử chết tiệt, hãy chết đi!
Hỏa Viên liếc mắt thấy Lý Lân liền giơ cây đại bổng đen xì lên, nện thẳng xuống đầu Lý Lân.
Ầm…
Mặt đất bị nện ra một hố to, Lý Lân lại nhẹ nhàng né tránh được.
- Có giỏi thì đừng trốn! Viên gia gia sẽ tạp ngươi thành thịt vụn!
Hỏa Viên nghĩ tới những quyền đấm chân đá mà lúc trước Lý Lân tặng cho mình, lòng đầy oán khí muốn xử lý Lý Lân.
- Ngươi cho rằng bản vương sợ ngươi ư!
Trên người Lý Lân mọc lên những chiếc vảy vàng, khiến khí tức cả người tang vọt lên.
Xoẹt một tiếng, ma đao xuất hiện trong tay hắn. Ma khí bản nguyên tản ra khí tà ác dưới sự thúc giục của Lý Lân nhưng lại nối liền chỗ gãy của ma đao mà hình thành một thanh chiến đao hoàn chỉnh.
Hỏa Viên biến sắc, nhìn thanh ma đao với thần sắc đầy kiêng kị.
- Đủ rồi! Con khỉ kia, ngươi còn nhớ rõ bản tọa sao?
Ngao Vô Tình mở miệng nói với thần sắc bình tĩnh. Vừa rồi nàng luôn đứng sau Lý Lân, hơn nữa Hỏa Viên sốt ruột báo thù nên từ đầu tới cuối đều không phát hiện ra sự tồn tại của Ngao Vô Tình.
- Lão tử cóc cần biết ngươi là ai, hôm nay… Là ngươi!
Hỏa Viên như vừa bất cẩn giẫm phải phân vậy, khuôn mặt khỉ đỏ chót, sau đó dù thế nào cũng chẳng thốt được ra lời.
- Xem ra ngươi vẫn chưa quên bản tọa. Hai trăm năm trước tha cho ngươi một mảng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887559/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.