- Đủ rồi! Ngài ấy là Thánh Long Vương, cũng là trượng phu của bản tọa, ngươi hãy tự hiểu rõ thân phận của mình đi!
Ngao Vô Tình khẽ quát một tiếng, cũng rất bất mãn với biểu hiện của Hỏa Viên. Ngao Vô Tình vốn là con người cổ hủ, nếu không thì cũng không tuân theo Tùng Lâm Thiết Tắc như thế.
Hỏa Viên rụt cổ lại, trên khuôn mặt lộ vẻ thản nhiên.
- Ngươi là linh thú Hoàng cấp, hẳn là có thể hóa thành nhân hình rồi chứ!
Lý Lân thì lại chẳng thèm để ý, hắn vốn là kẻ hiếu chiến, hiếm khi gặp được đối thủ có thể giao chiến như vậy, đương nhiên là vui vẻ, muốn luận bàn thêm mấy lần rồi.
- Tại sao phải hóa nhân hình? Bản thể của bản đại gia chính là trời đất sinh ra, thích hợp cho tu luyện võ đạo nhất!
Hỏa Viên tự hào nói.
Lý Lân và Ngao Vô Tình liếc nhau, đều thực không biết nói gì. Lý Lân nghĩ nghĩ rồi cũng hiểu được vì sao lại như vậy. Dù sao nhân loại là nhánh của tộc vượn và khỉ, thể chế của khỉ là gần với nhân loại nhất. Hỏa Viên có thể tu luyện công pháp võ đạo của con người, tất nhiên cho là thể chất mình tuyệt vời nhất.
- Quên đi! Ngươi hài long là tốt rồi! Giờ ngươi có hai lựa chọn, thứ nhất là quay về Hỏa Diệm Sơn, hỗ trợ nữ nhân mà đã cùng bản vương bắt được ngươi. Thứ hai là theo bản vương ra Hắc Thủy Tùng Lâm, đến thế giới con người giúp bản vương tham dự môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887560/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.