Giang Khoát im lặng nhìn Đoàn Phi Phàm.
Đoàn Phi Phàm đưa mắt về phía bãi đậu xe: “Cậu…”
“Bây giờ luôn đi.” Giang Khoát nói.
“Cái gì?” Đoàn Phi Phàm quay lại.
“Bây giờ,” Giang Khoát nói, “Nói luôn bây giờ đi, tôi không có sức chịu đựng như cậu, xuống xe một cái đã phát hiện ra không ổn, vậy mà vẫn cố nén cả ngày trời.”
“Vậy mấy người kia vẫn đang đợi trượt thêm một trận nữa,” Đoàn Phi Phàm nói, “Bọn mình lại đột nhiên không thấy đâu.”
“Cậu lo chuyện đó sao, không thấy bọn mình thì họ không chơi nữa sao,” Giang Khoát nói, “Nếu cậu sợ bọn họ hỏi, tôi có thể giúp cậu kiếm cớ…”
“Tôi không sợ bọn họ hỏi.” Đoàn Phi Phàm nhíu mày, định nói gì đó nhưng cuối cùng lại im lặng.
Đoàn Phi Phàm quay người, bước thẳng vào trong phòng thay đồ.
“Làm gì vậy?” Giang Khoát đi theo.
“Thay đồ đi.” Đoàn Phi Phàm hỏi, “Ngay bây giờ.”
“Không phải chứ,” Giang Khoát thấy hơi khó hiểu, “Nói chuyện mấy câu mà cũng phải thay đồ sao? Đứng kia nói xong là được mà.”
Đoàn Phi Phàm đã bắt đầu cởi bộ đồ trượt tuyết, nghe thấy câu này của cậu liền dừng lại: “Cậu chỉ định nói vài câu thôi sao?”
“Tôi đâu có nói thế.” Giang Khoát trợn mắt nhìn Đoàn Phi Phàm.
“Cậu vừa nói xong đó.” Đoàn Phi Phàm tiếp tục cởi đồ.
“Được,” Giang Khoát cũng bắt đầu cởi bộ đồ trượt tuyết, “Lên phòng tôi nói chuyện, yên tĩnh. Bảo nhà hàng mang đồ ăn thức uống lên phòng, vừa ăn vừa nói.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phuc/2619344/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.