Đoàn Phi Phàm dưới chân trượt đi một đoạn, hai cánh tay đang ôm Giang Khoát bỗng xiết chặt lại.
“Thật ra tôi…” Giọng Đoàn Phi Phàm thoáng vẻ xấu hổ, và cũng có vẻ không nhịn được cười, “Không dừng lại được.”
Giang Khoát bị cậu ấy kéo cũng lảo đảo theo, do Đoàn Phi Phàm đang ôm lấy cả người lẫn hai cánh tay cậu nên cậu không thể giơ hai tay ra được, gậy trượt chống cũng không đủ lực. Giang Khoát đành phải vỗ vỗ vào sau eo Đoàn Phi Phàm: “Trước tiên cậu buông ra đã, chân cậu…”
“Để tôi thử.” Đoàn Phi Phàm rất chật vật vừa lắc lư tới lui vừa cố gắng điều khiển hai chân mình.
Câu này của gần Đoàn Phi Phàm như được dán sát vào bên tai Giang Khoát mà nói.
Giang Khoát chỉ kịp cảm thấy một trận tê dại pha lẫn nhột nhạt lập tức lan khắp nửa người, dưới chân cậu bắt đầu đứng không vững, rồi đột nhiên cậu loạng choạng một cái.
Khoảnh khắc này, cậu biết vậy là toang rồi.
Nếu nhưng Đoàn Phi Phàm lảo đảo thế này, cậu có thể trụ vững được, nhưng nếu bản thân cậu lảo đảo thế này, Đoàn Phi Phàm là người mới chơi lần đầu, chắc chắn sẽ ngã.
“Ngã giờ ngã giờ ngã giờ ngã giờ…” Giang Khoát liên tục hét lên một tràng, “Ngã sang bên sang bên sang bên!”
Vừa hét Giang Khoát vừa lôi Đoàn Phi Phàm sắp ngã nhào lên người cậu sang một bên, cuối cùng hai người mặt đối mặt mà ngã sõng soài ra đất.
Đại Pháo từ đằng kia đã trượt qua, lúc xông tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phuc/2619345/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.