(Design by My Hue)
Điện thoại kêu một tiếng.
“Là điện thoại của cậu hả?” Giang Khoát vừa ôm Đoàn Phi Phàm vừa hỏi.
“Ừ.” Đoàn Phi Phàm đáp.
“Có phải hối tụi mình không?” Giang Khoát hỏi.
“Chỉ hối mình tôi thì phải?” Đoàn Phi Phàm sờ sờ túi, không thấy điện thoại trên người, “Nếu hối bọn mình thì phải nhắn trong nhóm chứ nhỉ?”
“Hay là nhà cậu kiếm cậu?” Giang Khoát nói.
“Có khi là ai đó muốn mua thịt bò.” Đoàn Phi Phàm cười nhìn quanh phòng, “Điện thoại của tôi đi đâu rồi nhỉ?”
“Để tôi gọi thử.” Giang Khoát cầm điện thoại bấm gọi.
Đoàn Phi Phàm theo tiếng chuông mà tìm, cuối cùng tìm thấy điện thoại kẹt trong khe đệm sofa: “Đây chắc là…”
“Lúc tôi va vào cậu, điện thoại bị văng vào sofa.” Giang Khoát nói.
“Ừ.” Đoàn Phi Phàm quay lại nhìn Giang Khoát, thấy hơi buồn cười.
“Mau quên vụ đó đi.” Giang Khoát trừng mắt nhìn cậu.
Là tin nhắn của Đổng Côn, không phải gửi trong nhóm chat, mà là gửi tin nhắn riêng.
[Mày chỉ tay một lần nữa thử xem] Ở đâu đó?
Đoàn Phi Phàm dừng lại một thoáng, câu hỏi này của Đổng Côn làm cậu hơi không thoải mái, hiện tại cậu thực sự không còn sức lực để giải thích gì với bọn họ nữa.
[Chỉ thị như sau] Hơi nóng, tao về phòng thay đồ.
[Mày chỉ tay một lần nữa thử xem] Bọn tao vừa mới bàn, tối nay mời bọn họ ăn một bữa.
Đoàn Phi Phàm thở phào nhẹ nhõm, đưa mắt nhìn Giang Khoát.
“Ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phuc/2619342/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.