Đoàn Lăng giúp cả bọn chọn thịt, phần thái thịt và tẩm ướp còn lại thì giao cho thím.
Mấy người 119, dưới sự dẫn dắt của Đường Lực, đi “thăm thú” quanh chợ, Giang Khoát ở lại trong tiệm đợi Đại Pháo qua đưa Bôn Bôn đi.
Cậu với Đoàn Phi Phàm mỗi người một cái ghế gỗ nhỏ ngồi ở lối đi phía sau cửa hàng.
Giang Khoát nhận ra đây chính là lối đi hồi nãy cậu nhìn thấy Bôn Bôn, xem ra hồi nãy người ta định chạy về Ngưu Tam Đao, kết quả lại bị mình trói mất.
“Nếu tới lúc Đại Pháo nuôi không được nữa,” Đoàn Phi Phàm xoa đầu Bôn Bôn, “Đừng vất đi, cũng đừng tự ý đem cho người khác, cứ đem nó về chỗ tôi, tôi lại kiếm chỗ khác cho nó.”
“Đại Pháo không làm thế đâu,” Giang Khoát nói, “Không thì tôi cũng đã chẳng nghĩ tới chuyện để nó giúp.”
“Vậy sao?” Đoàn Phi Phàm nhìn cậu, “Hai người cậu quan hệ thân thiết đấy nhỉ?”
“Tôi biết cậu muốn nói gì,” Giang Khoát cười, “Tôi với nó không phải là thân thiết, chỉ là bạn từ nhỏ, tụi tôi cũng chẳng ưa nhau cho lắm.”
“Tính khí cậu thế này mà lại có thể làm bạn từ nhỏ với người mình không thích sao?” Đoàn Phi Phàm hơi bất ngờ.
“Vì tụi tôi đều chẳng có bạn bè gì,” Giang Khoát nói, “Cùng tụ lại với nhau thì ít ra còn có bạn.”
Đoàn Phi Phàm không nói gì, im lặng nhìn Giang Khoát.
Nếu nói Đại Pháo không có bạn bè gì, điều này vẫn có thể hiểu được, Đại Pháo có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phuc/2585464/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.