Hắn lên núi sớm, tranh thủ hái Lục Tất thảo và vài loại thảo dược mới tìm được rồi giấu gùi vào một chỗ, theo đường vòng chạy tới Liễu Hòa thôn rình rập Giả Nại, chờ cơ hội động thủ.
Thế nhưng trời không chiều lòng người, sau năm ngày rình rập, Đằng Nguyên vẫn không tìm được cơ hội vì Giả Nại là đầu lĩnh của đám thảo tặc, tính tình đa nghi, không bao giờ đi sớm về muộn. Mỗi lần gã lên trấn đều có đàn em theo cùng, đi đường lớn quang minh chính đại, rất khó cướp.
Thân thủ của Đằng Nguyên không đủ để đối phó với đám đầu trâu mặt ngựa xung quanh Giả Nại, còn chưa kể hắn phải giấu nhân dạng nếu không sẽ rước họa. Xông ra giữa ban ngày, bọn chúng sẽ nhận ra hắn ngay.
Vậy nên rình hết ngày thứ năm, Đằng Nguyên bỏ cuộc với Giả Nại, muốn đổi mục tiêu bám theo Nhậm Kha.
Hắn mang thảo dược lên Phủng Tư trấn bán lần thứ hai, lượn qua sòng bạc nhìn một cái nhưng không thấy trong đầu nảy ra cái gì thì biết mình không có tay nghề đánh bạc, rút lui trong êm thấm mặc cho mấy tên bằng hữu quen thuộc ra sức mời gọi.
Trong đám thảo dược lần này Đằng Nguyên vô tình tìm thấy có một loại cỏ gọi là Sình Thâu, khá quý hiếm, một nắm đã bán được nửa lượng bạc. Cỏ này có mùi rất thơm, màu đỏ, bổ huyết dưỡng nhan cho sản phụ, mọc trên vách núi rất khó nhổ nên giá tốt hơn nhiều so với đống Lục Tất thảo.
Đằng Nguyên mừng rỡ vì vớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-luan/3095966/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.