“Mẹ! Chúng ta chỉ mới về chơi với bà có một ngày thôi mà, sao phải về nhà sớm vậy ạ?”
“Tại vì mẹ còn nhiều việc bận phải nhanh chóng giải quyết cho xong. Con xem còn thiếu gì không, rồi mình ra xe.”
Việc duy nhất cô có thể làm ngay lúc này chính là sớm trở về thành phố để tránh những cuộc cãi vả, ép buộc vô lý của mẹ mình. Mặc khác, còn là vì lo lắng cho Ngô Quân Kỳ.
Tân Kỳ nói, đến giờ anh vẫn chưa về nhà, điện thoại thì không liên lạc được, giờ chẳng ai biết anh đang ở đâu, nên cô không thể nào không lo lắng.
“Mẹ ơi! Khi nào về nhà, mẹ cho con sang chơi với ba Lục nhé?”
“Liêu Tử Kỳ, mẹ đã nói con không được gọi Lục Ý Hiên bằng ba nữa rồi mà? Sao con cứng đầu vậy hả?”
Lần thứ hai Liêu Tử Diệp bất ngờ nổi nóng với đứa con trai cưng của mình đó là khi đứa trẻ ấy cứ liên tục không chịu nghe lời, không hiểu những gì cô mong muốn.
Cũng chính lời to tiếng đó, khiến Tử Kỳ hoảng sợ tới mức im bặt, dè dặt đứng khép nép nhìn cô. Không hiểu sao lúc này, Tử Diệp lại bật khóc, rồi bước tới ôm lấy bé con vào lòng.
“Mẹ xin lỗi, lẽ ra mẹ không nên nổi giận với con.”
“Có phải mẹ đang gặp áp lực gì không? Hay con làm mẹ buồn ạ?”
“Đúng là tâm trạng của mẹ có chút không tốt, và mẹ cũng buồn Tử Kỳ nữa, mẹ buồn con không hiểu mẹ.”
Liêu Tử Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-ky-tranh-sung-doc-nhat-cung-chieu/3548476/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.